HOÀNG QUYỀN - Trang 1202

“Cần chứ cần chứ,” Mẫu Đơn Hoa Nhi thiếu điều trược trên sàn nhà

lát đá trắng trơn nhẵn. “Ta đã sớm sai người chuyển phòng, con cứ vào ở
thẳng là được. Xem thử căn phòng ta bố trí cho con, con nhất định sẽ thích,
ha ha…”

Phượng Tri Vi thầm nghĩ với con mắt thẩm mỹ của bà, tôi mà thích

mới là chuyện lạ. Mẫu Đơn Hoa Nhi đã kịp tuôn ra một tràng dọc đường đi,
người phụ nữ này môi trên môi dưới ngày nào cũng mấp máy với tốc độ
chóng mặt, chưa bao giờ cảm thấy mệt mỏi. “Con nghỉ ngơi cho khỏe, nghi
thức Cát Cẩu Nhi nhận vương vị không thể cử hành ngay được, phải đợi
Phật sống Đạt Mã đến thỉnh thần, bao giờ mọi chuyện đều thuận lợi mới
được. Vừa hay cũng để Phật sống Đạt Mã xem số cho con, hì hì, năm đó
lão già kia liếc mắt nhìn ta một cái là vừa lòng, Khố Khố mới chặn họng
được đám tộc trưởng lập ta làm Đại phi …” Vừa mồm mép tép nhảy, vừa rẽ
trái rẽ phải vào cung, đi một quãng xa mới đẩy một cánh cửa tựa như hiến
bảo vật, cười nói: “Tinh tang tinh tang!”

Phượng Tri Vi chăm chú nhìn vào, quả nhiên cũng bị “tinh tang tinh

tang” nện trúng.

Quả thật là … đáng mừng.

Một màu đỏ ngợp mắt, giường đỏ màn đỏ chăn đỏ thảm len đỏ bích

họa đỏ, khiến người ta nhìn mà hoa mắt chóng mặt. Vậy cũng chưa đáng là
gì, khổ sở hơn nữa là trên tất cả mọi vật phẩm đều có hoa văn uyên ương
vờn nước; uyên ương vờn nước cũng được thôi, lại còn vẽ uyên ương vờn
nước màu xanh biếc và hoa mẫu đơn vàng trên những món đồ đạc màu đỏ
chót, khiến người ta nhìn mà co giật chân tay.

“Đẹp không?” Mẫu Đơn Hoa Nhi dương dương tự đắc. “Tươi đẹp!

Vui vẻ! Cách phối hợp này ta đã nghĩ lâu lắm đấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.