HOÀNG QUYỀN - Trang 1204

“Ta còn không ở lại đây, tại sao muội cứ muốn ở lại?” Lưu Mẫu Đơn

nhìn chằm chằm vào nàng ta, nét cười tắt lịm. “Lẽ nào muội còn tự phụ hơn
ta?”

Mai Đóa đứng thẳng tắp, đặt bình trà lên bàn nhỏ, thản nhiên nói:

“Muội đã ở trong căn phòng này mười mấy năm trời, ở lâu sinh tình, muội
không hiểu vì sao Đại vương vừa lên kế vị thì ngay cả một căn phòng cũng
không cho muội ở tiếp. Nếu thật sự muốn muội đi, cũng được thôi, hãy để
Đại vương đến đuổi muội đi.”

“Cung Potala thứ hai là cung điện của ta, Cát Tường cũng không thể

làm chủ.” Lưu Mẫu Đơn giận quá hóa cười, vỗ tay một cái, lập tức bốn bề
tràn ra một đám nữ nô. “Không đi chứ gì? Được rồi, thích ở thì cứ ở, nhưng
tất cả những vật dụng của muội trong này đều do ta cấp cho muội, tức là
của ta. Ta không thể kéo muội đi, nhưng ta có thể kéo đồ đạc của ta đi.
Chuyển hết đồ đạc ra hậu điện cho ta, ngay lập tức!”

Nữ nô đáp dạ, tức khắc ra tay. Mai Đóa lao lên muốn cản, lại bị đám

nữ nô đẩy sang một bên không chút nể nang. Phượng Tri Vi chắp tay đứng
nhìn, đáy mắt nổi lên ý cười nhàn nhạt. Cũng tốt, xem ra tuy Mai Đóa tự
coi mình là Thái hậu nhưng Thái hậu chân chính vẫn là Lưu Mẫu Đơn.

Mai Đóa không ngăn cản được, bắt đầu to tiếng kêu gào. Nàng ta kêu

gào bằng giọng địa phương ở vùng thảo nguyên này, Phượng Tri Vi nghe
không hiểu, nhưng hiển nhiên không phải lời hay, bởi ánh mắt của Mẫu
Đơn Thái hậu đã trở lên khác lạ.

Tiếng kêu kinh động đến Hách Liên Trang, gã sải bước chạy tới, thấy

cảnh tượng hỗn loạn này thì không khỏi ngẩn ngơ. Mai Đóa thấy gã, lập tức
nhào vào trong lòng gã, khóc to, “A Trát, năm đó ta cứu con, các người đã
nói muốn dùng cả cuộc đời để báo đáp ta. Thế mà bây giờ chỉ là một căn
phòng cũng không cho phép ta ở tiếp!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.