HOÀNG QUYỀN - Trang 1205

Phượng Tri Vi căm ghét nhíu mày, quay sang Hoa Quỳnh, hai người

đưa mắt nhìn nhau, đáy mắt đều có vẻ khinh miệt - lấy ơn để bắt người báo
đáp, không ngừng không nghỉ, lẽ nào đãi ngộ như Công chúa mười mấy
năm qua đều là uổng phí?

Hách Liên Tranh khẽ đẩy nàng ta ra một chút, nhẹ nhàng vỗvai nàng

ta, cười nói: “Đây nào phải chuyên to tát gì, có ai không cho dì ở đâu?
Chẳng qua là đổi sang phòng khác, đi, chúng ta đi xem hậu điện, chọn cho
dì căn phòng tốt nhất!”

“Ta sẽ ở lại đây! Ta sẽ ở lại đây!” Mai Đóa giậm chân bình bịch xuống

đất.

Hách Liên Tranh nhíu mày, nhìn sang Phượng Tri Vi ướm hỏi.

Phượng Tri Vi bật cười, thầm nghĩ tâm tư Hách Liên Tranh vẫn quá

giản đơn, một chứ “dì” gọi nhiều năm, lại thật sự coi người ta là dì. Nhưng
người ta không muốn làm dì của ngươi mới khổ.

“Được rồi.” Nàng đón nhận ánh mắt của Hách Liên Tranh, hờ hững

nói, “Vậy dì sẽ ở lại đây.”

Mọi người đều sửng sốt, Mai Đóa ngẩng đầu lên khỏi lồng ngực Hách

Liên Tranh, nhìn nàng có phần kinh ngạc. Phượng Tri Vi thấy nàng ta làm
loạn cả buổi mà đôi mắt vẫn ráo hoảnh, bèn mỉm cười càng thêm dịu dàng
châm chọc.

“Dì nói rất đúng, chẳng phải chỉ là một căn phòng thôi sao, nếu dì ở

lâu sinh tình, bảo di chuyển đi quả đúng là trăn trở không yên, vậy thì cứ ở
lại đi.”

Mai Đóa mừng rỡ mở to đôi mắt, không tạ ơn nàng mà lại ôm Hách

Liên Tranh thêm chặt. “A Trát, con tốt ghê, con tốt ghê!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.