HOÀNG QUYỀN - Trang 1215

đắc dĩ mà bi thương. Cố Nam Y đứng bên cạnh cửa, dường như đang suy
tư rất sâu, không hiểu vì sao có người mẹ lấy thân mình che chở cho Cố Tri
Hiểu thoát chết, cũng có người mẹ ôm Sát Mộc Đồ vào lòng, tiễn nó đi
chết.

“Không!”

Một tiếng hét to, sau lưng đột ngột nổi lên một trận gió xoáy. Gió xoáy

tới gần, đoạt phắt lấy Sát Mộc Đồ trong vòng tay Lưu Mẫu Đơn, nhét vào
lòng Phượng Tri Vi.

Hách Liên Tranh đã tới.

“Mẫu thân!” Gã quỳ sụp bên giường, đầu gõ côm cốp vào mép

giường, khổ sở đến nỗi giọng nói cũng biến dạng. “Đừng giết Sát Mộc Đồ,
tính mạng của con không cần đệ đệ lấy mạng mình để đổi!”

“Trả Đáp Lan.” Lưu Mẫu Đơn đã bớt xúc động hơn một chút, lau sạch

nước mắt nước mũi, hung hăng chùi lên chăn nm bằng gấm vóc. “Ngươi
không cần cũng phải cần! Đã hi sinh bao nhiêu đứa rồi, chẳng lý gì lại bại
trong gang tấc!”

“Chẳng ai khắc được con hết!” Hách Liên Tranh to tiếng nói, “Mẫu

thân đừng có tin chuyện này!”

“Ta biết, a, ngoan nào, đây là đứa bé cuối cùng, đứa bé cuối cùng rồi.”

Lưu Mẫu Đơn xoa mặt Hách Liên Tranh.

“Không!”

Nếu lòng không tràn ngập khổ sở, Phượng Tri Vi suýt nữa đã bật cười

thành tiếng. Đoạn đối thoại này nghe thật giống bà mẹ dỗ dành đứa con ăn
cơm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.