HOÀNG QUYỀN - Trang 1213

Lưu Mẫu Đơn hồn bay phách lạc nhìn nàng, đột ngột buông tay, sợi

dây vải rơi xuống đất. Dường như bà đã mất đi tất cả sức lực, suy sụp ngã
ngồi trên giường, hai tay che mặt. Một lúc sau, có giọt nước mắt tựa trân
châu lấp láp sau kẽ ngón tay.

“Sát Mộc Đồ không thể giữ lại … Tất cả con trai của ta đều không thể

giữ lại …” Bà nức nở nói, “Phật sống Đạt Mã bảo, Trái Đáp Lan khắc
huynh đệ, nhưng nếu có một ngày nó không khắc được huynh đệ thì huynh
đệ chắc chắn sẽ khắc nó…”

Trong lòng Phượng Tri Vi chợt dâng lên cảm giác lạnh buốt, lát sau

mới nói: “Bảy đứa con trai đã chết của người…”

Lưu Mẫu Đơn chỉ còn biết nức nở.

Phượng Tri Vi lùi lại một bước, nhìn người phụ nữ ngày thường tươi

cười phong lưu này. Cái người thoạt nhìn có vẻ vô tư lự này lại có thể tự
tay giết chết bảy đứa con trai của mình, để đứa con cả thuật lợi trưởng
thành ư?

“Những lời mê tín dị đoan không thể tin tưởng hoàng toàn.” Phải mất

một lúc lâu, Phượng Tri Vi mới lấy lại được giọng nói của mình.

Lưu Mẫu Đơn tuyệt vọng lắc đầu, “Không…không sai được đâu, khi

đứa em thứ ba của Trảt Đáp Lan chào đời, trông nó rất đáng yêu, ta nhất
thời mềm lòng…Kết quả năm ấy Trát Đáp Lan rơi xuống vách núi, suýtnữa
thì mất mạng…”

“Con không hiểu.” Hồi lâu, Phượng Tri Vi mới chậm rãi hỏi, “Vì sao

nhất định phải giữ lại Hách Liên Tranh, không ngại vứt bỏ bấy nhiêu mạng
sống của những đứa trẻ đều là con trai người?”

“Hô Trác bộ có quy củ, con trưởng dòng đích có quyền thừa kế cao

nhất.” Lưu Mẫu Đơn hạ giọng nói, “Hô Trác Thập Nhị Bộ đời nào cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.