HOÀNG QUYỀN - Trang 1238

Phượng Tri Vi lạnh lùng nhìn ông ta với ánh mắt như nhìn một bộ

xương khô.

“Người ngăn ngài ấy lại đi.” Nàng xoay người bảo Mẫu Đơn Hoa Nhi.

“Không cần phải chịu nỗi đau da thịt chỉ vì những lời nhảm nhí của một lão
già đang ngắc ngoải chờ chết.”

Sắc mặt Mẫu Đơn Hoa Nhi có phần cổ quái, bà nhìn Phượng Tri Vi

chằm chằm, một lúc sau mới thwor dài nói: “Số mệnh…Cứ để nó đương
đầu đi, con không biết Đạt Mã có uy tín thế nào đâu…Không làm vậy thì
chẳng còn cách nào khác để giải quyết.”

“Vút!”

Tiếng roi quất lên da thịt khiến cho tất cả mọi người run rẩy, trong

nháy mắt bốn bề rơi vào im lặng chết chóc.

Thân roi mang theo gai ngược, gần như vừa chạm vào lưng đã khiến

da tróc thịt bong, máu tươi phun ra, thân roi kéo xuống để lại một rãnh sâu
trên da thịt, xung quanh đó lập tức sưng vù lên, máu nhanh chóng tuôn ra
theo những vết rách, trong khoảnh khắc đã thấm ướt y phục bên dưới, trên
trường bào màu vàng hiện ra một mảng đỏ thẫm đến ghê người.

Roi đầu tiên quất xuống, Hách Liên Tranh quỳ vững vàng trên mặt đất

liền run rẩy, ngón tay cắm sâu vào thảm cỏ, lại bật cười oang oang với
Phượng Tri Vi đuổi theo tới nói: “Ha ha! Ta cứ tưởng là đau lắm, chẳng qua
chỉ như…”

“Vút!”

Tiếng roi thứ hai quất xuống, lập tức đánh tan giọng nói ra vẻ nhẹ

nhàng của Hách Liên Tranh. Phượng Tri Vi nhìn gương mặt trong thoáng
chốc đã trở nên khổ sở méo mó của gã, nhẹ nhàng bảo: “Đừng nói nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.