HOÀNG QUYỀN - Trang 1374

hệ giữa hai ta, nếu cô còn dùng lý do này để trả lời lấy lệ thì cô thật thiếu
nghĩa khí.”

Phượng Tri Vi mỉm cười,”Tôi bảo này, cô càng ngày càng lợi hại, tôi

còn chưa nói gì hết mà cô đã chặn họng tôi rồi...Được rồi không phải vì Vệ
Ngọc, hắn có đáng là gì? Ninh Dịch rốt cuộc muốn làm gì tôi không biết,
nhưng y nên hiểu rằng, đặt một người ở chỗ tôi cũng chẳng có ích lợi gì
đâu.”

“Cô này…”Hoa Quỳnh thở dài thườn thượt,”Ngày thường cô bình tĩnh

cơ trí là thế, nhưng cứ đụng chuyện gì liên quan đến Ninh Dịch thì cô
chẳng có lấy môt nửa sự trấn tĩnh ngày thường.”

Phượng Tri Vi lặng thinh không đáp, nghĩ đến câu nói được Diêu

Vương Vũ chuyển lời:”Kẻ thù lớn trước mắt, sớm muộn gì cũng có thể
đâm chết.” Dương Vũ cứ đinh ninh là nhắc đến Tấn Tư Vũ chuyển lời:”Kẻ
thù lớn trước mắt, sớm muộn gì cũng có thể đâm chết.” Dương Vũ cứ đinh
ninh là nhắc đến Tấn. Tư Vũ, song thật ra chỉ có Ninh Dịch và nàng hiểu rõ
câu này nói đến ai.

Y thản nhiên chờ nàng đến giết y, trái lại ép nàng lòng rối như tơ vò.

“Cô còn tính trốn tránh ngài ấy đến bao giờ?”

“Không cần trốn.” Phượng Tri Vi bình thản nói,”Mùa đông sắp tới rồi,

hoặc là nổ ra một trận quyết chiến lớn, hoặc là phải chuẩn bị lui binh. Bắc
Cương khí hậu giá buốt, bên phía Đại Liêu chịu lạnh đã quen không ảnh
hưởng gì, nhưng biên quân và phủ quân được điều động phía chúng ta, rất
nhiều người là quân luân chuyển từ phương Nam tới, binh lính sẽ không
chịu đựng nổi. Dù có kéo dài qua mùa đông thì đến mùa xuân đường sá lầy
lội lại càng không tiện hành quân. Cô xem xem, nếu Đại Liêu không rút
quân, Ninh Dịch ắt hẳn đã chuẩn bị quyết chiến.”

“Vậy cô…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.