HOÀNG QUYỀN - Trang 198

Thuần Vu Mãnh hết sức vui vẻ, cười ha hả: "Hai huynh đệ kia ở ngay

đằng trước, huynh nói rất phải, nếu xui thi xui cả đám, đi tìm bọn họ nào."

Hắn cao giọng hô: "Lâm huynh đệ! Lâm huynh đệ! Chúng ta ở đây!"

Tiếng bước chân từ bên kia vọng tới, tiếng Lâm Thiều giòn tan truyền

đến: "Ái chà, chờ ngươi muốn dài cả cổ, đã sắp khai mạc rồi đấy, cử hành
ngay tại giảng văn đường, mau vào mau vào đi!"

Ý cười bên môi Ninh Dịch lúc này lai lạnh thêm mấy phần, thừa dịp

Thuần Vu Mãnh đáp lời Lâm Thiều, y âm u cười nói: "Chuyện ngươi biết
đúng là rất nhiều."

Phượng Tri Vi chớp chớp mắt, mỉm cười không đáp.

Nàng không dám nhiều lời, dù sao Ninh Dịch cũng nghe quen giọng

nàng. Tuy nàng đã học được cách vận khí biến giọng từ chỗ hắc y nhân,
nhưng nói nhiều vẫn sợ xảy ra sơ suất.

Ánh mắt hai người đối nhau, một bên mơ hồ sát khí một bên mỉm cười

nhàn nhạt, bên mơ hồ sát khí đang quyết định xem nên làm thế nào để xử lý
cái mầm họa không dưng xuất hiện còn có thể tìm lá chắn khắp nơi kia, bên
cười nhàn nhạt lại tính toán xem phải làm sạo để tìm đường sống dưới tay
tên nham hiểm mơ hồ sát khí này.

Phía đối diện, Lâm Thiều không biết nội tình hớn hở chạy tới, chẳng

hiểu vì sao Lâm Tế không đi cùng cậu ta. Lâm Thiều nhìn Phượng Tri Vi
bằng ánh mắt ngời ngời lấp lánh, nàng mỉm cười đón tiếp cậu ta, lại càng
khiến cậu ta hân hoan vui sướng, hoàn toàn không biết nụ cười của nàng là
nụ cười vui vẻ khi lá chắn mò tới.

Phượng Tri Vi tiến lên đón, nhẹ nhàng níu tay áo Lâm Thiều, lẳng

lặng vừa kéo vừa xoay cậu ta sang một hướng khác, vừa hay đứng chắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.