HOÀNG QUYỀN - Trang 226

dưới hàng mày dài hơi xếch lên, ánh mắt nhìn Cố Nam Y cứ như mũi kim
chôn dưới tuyết cả nghìn năm.

Kim này từ khi Cố Nam Y xuất hiện đã chui khỏi da thịt, đến khi Cố

Nam Y thốt ra câu "của ta" thẳng thắn và hùng hồn, thì nó đã được mài
giũa vô cùng sắc nhọn.

Phượng Tri Vi bỗng dưng rùng mình, không hiểu sao nàng cảm thấy

xung quanh nháy mắt đã lạnh căm?

Nàng vừa ngước mắt lên đã thấy ngay vẻ mặt của Ninh Dịch - Sở

vương điện hạ phong lưu mỹ mạo, trước mặt kẻ khác phóng khoáng tùy
tiện, trước mặt nàng lại âm trầm lạnh lẽo. Nhưng nàng chưa bao giờ được
thấy vẻ mặt y lúc này, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bắn ra vô số hạt
băng, đổ ập xuống đầu xuống cổ nàng.

Thôi đi... Nàng với y ngày sinh tháng đẻ không hợp, y thích nổi giận

thế nào thì cứ việc nổi giận thế đó, chuyện cấp bách hiện giờ vẫn là cứu Cố
Nam Y.

Liếc nhìn Thái tử đang ngồi đờ đẫn trên ghế, hai mắt trợn trừng, lại

quay sang Ninh Dịch đang bình thản chắn trước mặt Hoàng đế, Phượng Tri
Vi âm thầm thở dài. Nàng lùi lại một bước cúi người nói: "Bệ hạ, điện hạ,
mấy chiêu thức giang hồ này của bằng hữu thảo dân, các vị thấy sao ạ?"

Nàng vừa nói xong, mọi người đều ngơ ngác. Thái tử cuối cùng cũng

buông lỏng, hỏi bằng giọng nghi ngờ: "Là bằng hữu... của ngươi?"

"Là kẻ sơn dã không hiểu lễ giáo, lại xông tới chỗ bệ hạ, tội đáng

muôn chết." Phượng Tri Vi hạ mày khép mắt, hận không thể thay Cố Nam
Y thể hiện toàn bộ sự cung kính khiêm nhường mà y không thể biểu lộ,
nghiêm nghị nói: "Chỉ là học thành tài văn võ, rồi mơ tưởng được dốc sức
cho nhà Đế vương. Vị bằng hữu này của thảo dân xưa nay vẫn luôn ngưỡng
mộ giáo hóa của triều đình, tuy tâm tính chất phác không biết tiến lui, cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.