HOÀNG QUYỀN - Trang 245

Thái tử mới đầu còn chưa nghe ra manh mối gì, dần dần hắn phát hiện

sắc mặt mọi người xung quanh trở nên kì quái, nghiền ngẫm lại mấy câu
“Địa vị cao quý, thủ đoạn ngút trời, nắm rõ đường ngang ngõ dọc trong
ngoài thư viện Thanh Minh, trong tay có vô số thuộc hạ để sai khiến”, ấy
chẳng phải ám chỉ chính mình sao?

Nghĩ đến đây hắn lập tức tức giận đùng đùng, nếu không phải bị níu

lại, thì suýt nữa hắn đã tiến lên, tung một cước đá chết gã kia cho xong.

Hắn nổi giận, những người khác lại vui mừng. Nhị hoàng tử nhàn nhã

nói: “Thanh giả tự thanh trọc giả tự trọc (*), Thải tử cần gì phải nôn nóng
như vậy chứ, hãy chờ xem kẻ này còn khai ra được chuyện gì nữa hay
không?”

(*) Ý nói người trong sạch nói gì cũng vẫn trong sạch, kẻ xấu xa dơ

bẩn cũng thế, nếu không làm chuyện mờ ám thì không cần biện mình giải
thích.

Thất hoàng tử cau mày nói: “Đúng là quá mức vô sỉ! Dám nói ra

những lời như thế! Tốt nhất là giải hắn vào đại lao cho Tam ti thẩm vấn kỹ
càng thì hơn!”

Ngủ hoàng tử đến sau lạnh lùng bảo: “Đại Lý tự cũng do thái tử chủ

quản, ta thấy chẳng cần gì phí công làm gì đâu.”

Thái tử giận dữ trợn tròn đôi măt, Ngủ hoàng tử dời tầm mắt, Thất

hoàng tử mỉm cười hiền hòa, Nhị hoàng tử lại liếc xéo.

Mấy vị trọng thần Nội các trước kia một mực giữ thái độ trung lập

công bằng, hôm nay cũng có thái độ khác thường, chua từng đỡ lời cho
Thái tử một câu.

Thiên Thịnh đế vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, nhìn bốn bề nổi sóng dữ dội,

chuyện thích khách ám chỉ Thái tử ông vẫn chưa tin tưởng hoàn toàn. Thân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.