HOÀNG QUYỀN - Trang 299

Chân trời đột ngột nổi lên một luồng gió, rơi xuống vài hạt mưa, ánh

đuốc lập lòe lay động, khiến tầm nhìn của người ta cũng chập chờn theo.
Trong tầm nhìn chập chờn ấy, họ thấy sắc xanh thiên thủy loang ra.

Người kia bay vút qua thân lầu như một cơn giá nhẹ, lao theo hai

người rơi xuống trong tích tắc. Mọi người ngửa đầu lên nhìn, biết y không
thể cứu hai người một lượt, lại không biết y sẽ cứu ai.

Ninh Dịch ngồi cao cao trên lưng ngựa, sắc mặt âm trầm lạnh lẽo. Tất

cả đều nằm trong tính toán của y – Cố Nam Y nhất định sẽ cứu Phượng Tri
Vi, vậy là, Thiều Ninh sẽ tiêu đời.

Hay lắm, hay lắm.

Cố Nam Y bay vút qua không trung.

Y không hề đưa tay ra đỡ ai, mà chỉ từ giữa hư không, phất nhẹ tay áo.

Sắc trời hửng sáng, giữa hoa cỏ xanh um nổi lên hơi nước mờ mịt,

trong lành như băng. Người kia lướt thẳng trong không trung, dù đang
chuyển động vẫn toát ra khí chất tĩnh tại như vực thẳm, tư thái thong dong
phất tay giữa làn sương nhạt màu tựa như vị thần đón gió thổi qua giữa mây
tiên mờ ảo.

Mọi người ngóng nhìn, tinh thần chấn động.

Cái phẩy tay kia đã tách rời Phượng Tri Vi và Thiều Ninh, rồi Cố Nam

Y đưa ngón tay điểm vào giữa ngực Phượng Tri Vi.

Phượng Tri Vi đang rơi xuống, chợt thấy thân thể mình nhẹ bẫng đi,

tay chân đột ngột thả lỏng. Nàng bất giác hít vào một hơi, không khí lưu
thông trong cơ thể, thế rơi cũng chậm lại hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.