HOÀNG QUYỀN - Trang 34

"Tao biết phải ăn nói làm sao đây? Tao biết phải ăn nói thế nào đây!"

An đại nương vốn chỉ định ép Phượng Tri Vi vào cảnh khó xử, phát hiện có
người lẻn vào vẫn bình chân như vại, ai ngờ lại động đến món ăn dành cho
Thiều Ninh cơ chứ. Bà ta hằn học nhìn Phượng Tri Vi, nếu trước đó còn
nuôi ý đồ mượn cớ trút giận, thì bây giờ đã căm hận nàng đến xương tủy.

Dưới song cửa mơ hồ truyền đến tiếng động khác thường, tựa như

tiếng vật gì sơ ý cọ vào vách tường, nhưng đã bị hơi thở hồng hộc của An
đại nương che đi mất. Phượng Tri Vi sắc mặt sa sầm, ngón tay miết nhẹ.

"Phượng tiểu thư à..." Một bà thím trung niên đứng cạnh An đại

nương kéo dài âm cuối bằng giọng u ám, sắc mặt xanh mét, "Quả Kim Ti
Yến này do nhị công tử vất vả lặn lội tìm mua từ Đại Liêu về bằng số tiền
khổng lồ, một lạng giá mấy nghìn vàng, lại dùng bí phương không truyền ra
ngoài chưng chín lần phơi chín lần, kết hợp với hơn mười loại nguyên liệu
như cỏ tôn màu tía lấy từ núi tuyết, toàn bộ quá trình chỉ được dùng gỗ hắc
thạch đắt đỏ làm củi... Làm ra một chén điểm tâm này, tạm thời chưa tính
đến bao nhiêu tiền của công sức đã bỏ ra, đây là trân phẩm độc nhất vô nhị.
Ngày mai Công chúa truyền thiện, tiểu thư bảo chúng tôi phải lấy gì đi
cưng phụng?"

Phượng Tri Vi nghe tên mấy thứ nguyên liệu đại diện cho đồi vàng núi

bạc, trong lòng ngán ngẩm. Nàng hít sâu một hơi rồi bắt đầu thanh minh:
"Cháu chỉ vào đây hấp lại cái bánh bao, không hề động đến thứ gì khác."

"Không phải mày thì ai?" An đại nương cười gằn, ánh mắt hùng hổ

dọa người.

Ngón tay Phượng Trí Vi lại miết vào nhau, nhưng rồi nàng lập tức

bình tĩnh đáp trả: "Trong bếp của thím có cả tá người, vừa rồi lại ùa vào
đây rõ nhanh, ai cũng có thể đụng..."

"Bốp!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.