HOÀNG QUYỀN - Trang 366

ra khỏi phủ lấy thân phận như thế, rầm rộ ghé thăm. Cái tin tức kinh hoàng
này, đã hoàn toàn khiến bà choáng voáng.

“Cháu… muốn gì?” Hồi lâu bà mới yếu ớt hỏi.

“Người khách sáo quá.” Phượng Tri Vi cười, “Cháu vốn là cháu gái

đằng ngoại của người, cái gì của cháu cũng là của người, của người cũng có
phần của cháu, còn nói toẹt ra mà làm gì?”

Thu phu nhân há hốc miệng, sắc mặt hết xanh lại trắng. Phượng Tri Vi

nhìn bà thân thiết, cười bảo: “Thân phận của cháu, người đương nhiên phải
giữ bí mật; mà Thu phủ, Phượng Tri Vi vẫn muốn trở về. Từ rày trở đi,
Phượng Tri Vi đã được người đón về từ nhà mẹ ở Giang Hoài; còn Ngụy
đại nhân, vẫn là chỗ quen biết nhiều đời với Thu phủ… Người hiểu chưa?”

Thu phu nhân đứng như trời trồng, nhìn vào gương mặt tươi cười rạng

rỡ mà đôi mắt lại hoàn toàn không cười của Phượng Tri Vi, chỉ cảm thấy
hơi lạnh bốc lên từng đợt từ đáy lòng.

Bà xưa nay chưa từng coi thường đứa cháu gái này, nhưng hóa ra vẫn

rất coi thường!

“Người ổn cháu ổn mọi người đều ổn, từ giờ trở đi phải đối đãi với

tiểu thư Phượng gia về phủ thế nào, chắc hẳn cháu không cần căn dặn
thêm.” Phượng Tri Vi vỗ vỗ tay áo nhàn nhã thong dong, “Dĩ nhiên phải có
qua có lại, cháu sẽ dốc lòng quan tâm đến Thu phủ.”

Thu phu nhân ngồi xuống, có vẻ hơi hoang mang, hồi lâu mới nói:

“Tri Vi, ngày trước…”

“Xin hãy gọi cháu là Ngụy đại nhân.” Phượng Tri Vi tươi cười rạng

rỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.