HOÀNG QUYỀN - Trang 372

đã thấy kẻ kia hình như đột ngột bị cuồng phong cuốn lên, trong nháy mắt
đã rớt xuống một cách thảm hại.

Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì màn xe ngựa đã vén lên, sau đó

truyền ra một giọng nữ ôn hòa tán thưởng.

“Hay cho một chiêu khinh công tuyệt diệu Lên trời không lối Xuống

đất không đường Đầu lái chân nương Thất điên bát đảo Trăm ma đi dạo
Hoa tay múa chân Mai phục bốn bên Tỳ bà tám hướng Nhạn rơi đem
nướng Lướt nước đạp bèo!”

Mọi người hóa đá tại chỗ, ra sức tự hỏi môn tuyệt thế khinh công tên

dài bốn mươi chữ kia rốt cuộc là môn khinh công gì, đến khi hoàn hồn thì
cổ xe ngựa Thu phủ cũng đã đi mất dạng.

Trong tiệm tạp hóa bán y phục cũ, nam tử chặn xe được hộ vệ đuổi tới,

giải thoát ra khỏi một núi quần thủng áo rách, đầu đội một cái áo khoác
hoa, cổ tròng một bộ đạo bào rách rưới, vành tai treo lủng liểng một chiếc
tất sặc sỡ, ngơ ngác nhìn theo hướng xe ngựa Thu phủ rời xa.

Dưới ánh mặt trời, trên gương mặt bị đánh đến bầm dập nhìn không rõ

ngũ quan, đôi ngươi sâu thẳm có màu sắc như rượu ngon lập lòe thứ ánh
sáng kỳ dị.

“Ha! Nữ tử Trung Nguyên!”

Phượng Tri Vi hoàn toàn coi vụ bị chặn đường ở cổng thành như một

trò hề, hôm nay tâm trạng nàng rất vui vẻ, sẽ không so đo với bất cứ kẻ
nào.

Nàng chống cầm, mỉm cười nhìn nha hoàn áo xanh của mình – hãy

nhìn Cố thiếu gia nhà chúng ta kìa, mặc nữ trang mới đẹp làm sao, eo ra eo,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.