HOÀNG QUYỀN - Trang 401

"Hôm nay lão thập say đầu tiên, không uống đỡ được cho lão lục."

Nhị hoàng tử chỉ cậu ta cười nói, "Trước kia mỗi lần có lão thập ở đó, lão
lục chẳng bao giờ say, lần này không còn ai uống thay cho đệ nữa rồi."

"Có lẽ do rượu của Ngụy phủ ngon hơn." Thất hoàng tử mỉm cười nho

nhã lễ độ.

"Mọi người cùng đến xem thọ lễ đệ chuẩn bị cho mẫu phi được

không?" Ngũ hoàng tử cũng đã ngà ngà say, chợt rút từ túi trong tay áo ra
một cái ống đựng bút tinh xảo, "Bố chính sứ Mân Nam sai người tìm trong
mười vạn dặm rừng núi ròng rã nửa năm, mới tìm ra được một cặp bảo bối
hiếm hoi trong thiên hạ, hôm nay vừa đưa tới, đúng lúc cho các huynh được
mở mang tầm mắt."

"Một cái ống bút thì có gì mà hiếm, Quý phi nương nương thích bút

nghiên, có loại ống bút nào chưa từng thấy?" Nhị hoàng tử đang định lắc
đầu, đột nhiên "ơ" một tiếng.

Trong ống bút chạm rỗng bằng trúc nhỏ, chợt thò ra một đôi mắt xoay

vòng vòng.

"Á, chuột!" Thập hoàng tử thét lên rồi ngã bổ chửng ra đằng sau, Ngũ

hoàng tử đỡ cậu ta dậy, cười bảo: "Lão thập, sao đệ vẫn nhát gan như thế,
chẳng có khí độ hoàng gia gì cả."

Thập hoàng tử ngượng ngùng đỏ mặt, lúc này con vật bé xíu trong ống

bút đã chui ra. Đó là một cặp khỉ nhỏ xíu, chẳng qua chỉ lớn bằng ngón tay,
cái đầu tròn lông lá, đôi mắt đen láy to tròn, cái đuôi ngắn và nhỏ, mà hiếm
nhất là bộ lông một màu vàng rực, tựa như đúc từ vàng ròng, vô cùng xinh
đẹp khéo léo.

"Đây là bút hầu trong truyền thuyết ư?" Thất hoàng tử ồ lên thán phục,

"Thứ này chẳng phải đã tuyệt tích từ lâu rồi sao? Tìm ở đâu ra vậy? Không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.