HOÀNG QUYỀN - Trang 407

gan đây làm chứng! Gan nhiễm độc sẽ đổi sang màu xanh đen! Nếu bệ hạ
không tìn thì có thể vời người của Thái y viện đến khám nghiệm!"

Các Hoàng tử và võ tướng thì còn đỡ, chứ văn thần khắp điện đều ghê

tởm muốn nôn, đua nhau lùi lại. Người kia ngoái đầu, nhìn bọn họ nở một
nụ cười mai mỉa.

Phượng Tri Vi đứng sau cùng trong đám Học sĩ, bấy giờ mới nhìn rõ

tướng mạo của vị Vương thế tử Hô Trác dạo gần đây tiếng tăm nổi như cồn
ở Đế Kinh.

Vóc người cao lớn, mày rậm sắc lẻm, vạt áo mở rộng để lộ da thịt màu

mật ong nhạt mịn màng trơn láng, nhưng vẫn không bằng cặp mắt lạ lùng
sáng rực, nhìn thẳng thì toát ra màu hổ phách đậm đà như rượu, nhìn
nghiêng lại mơ hồ lóe lên tia tím âm u, chuyển các góc độ dưới ánh nắng sẽ
rực rỡ như đá quý bảy màu.

Ngũ quan của y thoạt nhìn không quá tính xảo, nhưng một khi có động

tác thì nét mặt y lập tức bay bổng như múa, gợi cho người ta nhớ tới những
ngọn cỏ dập dờn như sóng dưới ánh mặt trời vàng rực trải dài khắp nghìn
dặm thảo nguyên.

Vương thế tử Hô Trác, Hách Liên Tranh.

Gã ngoái đầu, Phượng Tri Vi ngẩng đầu, ánh mắt hai người giao nhau.

Hách Liên Tranh bắt gặp một đôi mắt như mơ màng như xa xăm, thấp
thoáng hiếu kỳ và nghi hoặc, nhưng không có sợ hãi và ghê tởm.

Giật mình, không ngờ trong hàng ngũ quan văn còn có một người can

đảm bực này, Hách Liên Tranh hừ lạnh, hậm hực quay đầu lại.

"Hoàng đế bệ hạ!" Tiếng Hán của gã cũng coi như thông thạo, dù rằng

ngữ điệu hơi lạ lùng, "Đây là lá gan của Đạt Trát Nhĩ! Có độc! Đen lòm!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.