HOÀNG QUYỀN - Trang 409

Nhị hoàng tử cau mày, giơ chân gảy gảy vật kia, bịt mũi lại nói: "Có

thể là ăn nhầm cái gì chăng..." Hắn quay sang cười cười với Thượng thư bộ
Hình sắc mặt càng lúc càng khó coi.

"Giữa trưa hôm qua, ta còn đi thăm Đạt Trát Nhĩ." Hách Liên Tranh

nói, "Khi ấy gã vẫn còn khỏe như vâm! Nhưng ngay tối hôm đó, người của
chúng ta đứng ngoài đại lao bộ Hình thấy một bóng đen bay ra khỏi đại lao,
chúng ta xông vào thì đã thấy Đạt Trát Nhĩ chết rồi!"

"Có bắt được hung thủ không?" Ngũ hoàng tử hỏi, ánh mắt sáng rực.

"Không bắt được." Hách Liên Tranh hậm hực, "Tuy nhiên chúng ta đã

đả thương hắn!" Gã xoay người lại, chỉ thẳng vào Ninh Dịch từ đầu đến
cuối vẫn trầm ngâm không mở miệng, "Điện hạ, Đạt Trát Nhĩ vô tình đánh
người ta đến chết, dù có phải xử tử thì cũng là chuyện của bộ Hình và Đại
Lý tự, cớ sao ngài lại phái người ra tay?"

"Sao cơ?" Ninh Dịch ngước mắt lên, mỉm cười, "Đúng vậy, cớ sao ta

phải phái người ra tay?"

"Nhại lại lời ta cũng vô ích thôi." Hách Liên Tranh cười nhạt "Tại sao

ngài phải phái người xuống tay, bản thân ngài rõ nhất. Ngài biết Hô Trác
Bộ chúng ta ra sức muốn giữ mạng Đạt Trát Nhĩ, mà đám thư sinh hủ lậu
trong triều lại muốn giết gã, ngài bèn ám sát gã rồi làm giả hiện trường tự
sát, sau đó tuyên bố Đạt Trát Nhĩ sợ tội tự sát, chúng ta cũng chẳng trách
được ngài, chuyện này vậy là được giải quyết chu toàn. Nhưng ngài lại
không biết, những dũng sĩ thảo nguyên tắm trong ánh hào quang của
Trường Sinh Thiên, sẽ vĩnh viễn không đớn hèn tự sát!"

"Thế à?" Ninh Dịch vẫn giữ nguyên nụ cười nhạt, ôn hòa nói, "Nghe

cũng hợp lý đấy, thật xuất sắc, xưa kia đúng là không biết Thế tử có tài
hùng biện thế này."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.