HOÀNG QUYỀN - Trang 560

nghị, hôm nay chúng ta mô phỏng cách đối chiến trên sa trường, cho các
bên tự do khiêu chiến, lại lấy tiếng trống trận để tính thời gian, đánh ba
tiếng trống phải xong câu văn, vượt quá thời gian này là thua, để bày tỏ
lòng kính trọng đối với những tướng sĩ tắm máu vì nước trên tiền tuyến,
cũng để trợ uy cho Thiên thịnh ta toàn thắng Đại Liêu, không biết ý các quý
nhân như thế nào ạ?”

Đây là hình thức kiểm tra cả tài năng lẫn sự nhanh trí, khiêu chiến lẫn

nhau, đánh ba tiếng trống là phải đáp trả, so với kiểu ra một đề cho mọi
người thong thả viết thì không biết khó hơn gấp bao nhiêu lần.

Thường Quý phi nhíu mày, điệt nữ nhà mình tuy có tài văn chương có

điều không đủ nhanh nhẹn, đang nghĩ xem phải làm sao để bác bỏ, thì
Thiên Thịnh đế ngồi bên đã nhướng mày cười nói: “Hay, cách này hay lắm,
để xem đánh ba tiếng trống, chúng nữ tranh tài, mới mẻ thú vị, cứ như vậy
đi.”

Thường Quý phi than thầm, hiểu rõ Thiên Thịnh đế canh cánh chiến

sự, đề xuất này của Hoa Cung Mi coi như nói trúng ý nguyện của ông, đành
phải mỉm cười sai người đi lấy trống. Chẳng bao lâu sau trống đã được đưa
tới, đặt ở tiền đường bên dưới bậc thềm.

“Không biết các thần nữ có đủ tư cách để mới Sở Vương điện hạ tự

tay đánh trống chăng?” Hoa Cung Mi liếc nhìn Ninh Dịch, tươi cười.

Ninh Dịch nâng ly rượu, nhẹ nhàng nhấp môi, ngước mắt mỉm cười

với nàng ta.

Hoa Cung Mi mừng rỡ.

“Không được”.

Hoa Cung Mi xấu hổ đúng ngây ra như phỗng, Thất hoàng tử ngồi bên

đã cười bảo: “Lục ca làm sao có thể đi đánh trống? Lỡ đâu huynh ấy muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.