HOÀNG QUYỀN - Trang 61

Phượng Tri Vi giật mình, trầm mặc hồi lâu rồi lặng lẽ buông chén trà

trong tay, rón rén trốn ra khỏi cửa bên rồi bám theo họ.

Bên này nàng vừa ra khỏi cửa, thì bên kia, trong nhã gian quay lưng

về phía nàng, nam tử thanh nhã vận cẩm bào màu nguyệt bạch bỗng dưng
mỉm cười, đẩy Lan Y trong lòng ra.

Lan Y nghĩ y dù đang đùa bỡn, bèn cười duyên rồi tiếp tục sán lại gần.

Người ấy cúi đầu, gương mặt điên đảo chúng sinh nở một nụ cười

bình thản, nhìn nữ tử không biết việc gì không nên làm kia xáp tới, khóe
môi khẽ cong.

Thế rồi y vẫy ống tay áo.

Thị vệ tướng mạo bình thường đột ngột lao ra không biết từ xó xỉnh

nào, tóm cái đỉnh nhỏ bằng đá đen, lật qua dốc ngược lên đầu Lan Y.

Tàn tro nóng hầm hập rơi xuống, kèm theo một tiếng thét thê thảm của

nữ tử.

Bốn bề lập tức yên tĩnh, ai nấy bàng hoàng không dám hó hé một câu.

"Ninh Trừng, dạo gần đây ngươi bắt đầu thương hương tiếc ngọc rồi."

Nam tử không thèm đoái hoài tới nữ tử ngã vật ra đất kêu đau, mỉm cười
đứng lên, "Ta cứ ngỡ ngươi sẽ đổ thẳng vào mặt cơ."

"Tôi cũng định làm thế." Ninh Trừng nhìn Lan Y với vẻ thăm dò,

"Nhưng tôi chợt phát hiện ra mặt cô ta tô trát quá dày, chỉ e không bỏng
đến mặt."

Mỉm cười rất khẽ, phớt lờ gã thị vệ hâm hấp của mình, nam tử lặng lẽ

đi lướt qua đám đông, bước ra khỏi cửa theo hướng Phượng Tri Vi rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.