HOÀNG QUYỀN - Trang 64

Nàng đi sang đó, gưomg mặt còn nở một nụ cười, vỗ vỗ vai nam từ,

cười nói: "Chào buổi sáng."

Gã kia đang chơi rất vui, không ngờ lại có kẻ chào mình một câu như

thể ở chốn này, kinh ngạc buông tay quay đầu.

Hàn quang chợt lóe lên.

Một cục gì đó tròn vo vấy máu bay ra, xoay xoay vài vòng rồi rơi vào

lòng bàn tay Phượng Tri Vi.

Phượng Tri Vi vẫn mỉm cười, đứng trước mặt gã, một bàn tay nắm cây

chủy thù lóe ra ánh sáng lạnh lẽo, bàn tay còn lại vấy máu, thò xuống đũng
quần gã thu vật kia về nhanh như cắt.

Trong nháy mắt vừa rồi, khi tiếng chào hỏi vừa dứt, nàng đã vung một

dao rạch mờ túi bi của người ta, rồi nhanh chóng đưa ngón tay xuống nặn
một cái, nặn ra một cục của quý.

Động tác của nàng rất nhanh rất gọn gàng, thu tay về, đối phương mới

cảm nhận được cơn đau, "á" một tiếng ôm chặt đũng quần, nhảy dựng lên
đến cả trượng.

Nhưng tiếng kêu đau kia cũng không thể chui ra khỏi miệng một cách

suôn sẻ. Đúng vào lúc gã cảm thấy đau đớn muốn nhảy dựng, Phượng Tri
Vi bèn túm lấy cành tường vi kia nhét vào miệng gã.

Lớp gai nhỏ xíu trên thân tường vi chớp mắt đã đâm rách khoang

miệng, để lại vô số vết thương. Gã kia đau đến trợn ngược mắt, toàn thân
run rẩy, muốn kêu cũng kêu không thành tiếng.

Bấy giờ Phượng Tri Vi mới thong thả thu tay về, tiện tay bứt vài phiến

lá lau sạch vết máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.