HOÀNG QUYỀN - Trang 75

vượng nhưng lại thiếu đi bầu không khí tự do hùng hồn thuở Đại Thành lập
quốc, trái lại trong cốt cách còn lộ ra mùi vị già cỗi hủ bại.

Ví như chất liệu pha lê, vốn có thể phổ biến trong toàn dân nhưng bấy

giờ lại bị triều đình kiểm soát, trở thành thứ hàng hóa xa xỉ của quý tộc.

Phượng Tri Vi soi vào vách pha lê của một chiếc xe ngựa đậu ven

đường, sửa sang lại búi tóc. Nàng không biết dịch dung, nhưng lại có năng
khiếu trời cho trong khoản này, đóng vai thiếu niên giống y như đúc, đến cả
lỗ tai cũng cẩn thận xoa lên một lớp phấn vàng nhạt trộn với bùn dính.

Rồi nàng đi vòng qua xe ngựa, chạy vào một ngõ nhỏ khúc khuỷu

quanh co, dừng chân trước của một gian nhà cũ nát.

Nàng đưa tay lên đẩy cửa, ngón tay thò ra vững vàng mà thận trọng.

"Kẹt!"

Cánh cửa vừa mở, một vệt đen đã lao ra như bắn, nhắm thắng vào mặt

nàng. Phượng Tri Vi vội vã xoay người bắt chéo chân nghiêng đầu sang
một bên, vệt đen mang kình phong xẹt qua vành tai nàng vô cùng hiểm hóc,
cắt rơi vài sợi tóc mai.

Nhìn chằm chằm vào sợi tóc thong thả rơi xuống đất, Phượng Tri Vi

gượng cười - thì ra hôm nay là phi kiếm.

Nhưng khoảnh khắc vệt đen kia lướt qua, luồng khí nóng rừng rực

trong kinh mạch từng giờ từng khắc giày vò cơ thể nàng bỗng nguội đi một
chút, thư thái thấu xương. Phượng Tri Vi nheo mắt, cảm nhận sự thư thái
hiếm có kia.

Sau cánh cửa truyền ra tiếng ho khẽ, tựa như bất mãn vì nàng phản

ứng quá chậm. Lúc này Phượng Tri Vi mới bước vào, bóng tối tức khắc ùa
vào mặt nàng. Trong phòng không thắp đèn không thấy ánh sảng, một hắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.