HOÀNG QUYỀN - Trang 77

chừa một khe hở. Hầu hạ hắn ăn cơm, đồ ăn bày trước mặt hắn tỏa hương
ngào ngạt, đồ ăn của nàng khó lòng nuốt trôi. Quá đáng hơn là ngày nào
nàng mở cửa ra cũng được ám chiêu “chăm sóc”, hoặc một ngón tay âm
thầm, hoặc một quả đấm vù vù tràn trề sinh lực, hoặc trường kiếm lấp lánh
hàn quang, hoặc ám khí xuất quỷ nhập thần, chưa bao giờ lặp lại.

Một người sao lại biết nhiều chiêu tấn công như thế chứ? Phượng Tri

Vi không hiểu, nhưng ngày ngày né tránh, nàng nhận ra thân thể mình ngày
càng nhẹ nhàng, động tác ngày càng linh hoạt hơn nữa, luồng khí nóng
hừng hực trong cơ thể dường như cũng có xu thế dịu đi.

Ngộ ra điều này, Phượng Tri Vi mới cam tâm tình nguyện bị nô dịch,

mỗi ngày ra ngoài mua sắm xong ắt sẽ đến trình diện.

Múc một thùng nước, đổ vào bếp lò, thảo dược trong đó tỏa ra mùi vị

quái gở. Phượng Tri Vi từ nhỏ đã được Phượng phu nhân đích thân dạy
bảo, cũng từng học qua loa y lý, nắm rõ các kinh mạch huyệt đạo trên cơ
thể và các vị thuốc, vậy mà cũng không tài nào nhìn ra bếp lò này đang sắc
thuốc gì. Thực ra, ngoại trừ món Đại La kim tiên hồi sinh đan ngày đầu chỉ
có cam thảo ngũ gia bì, món thuốc sắc trong những ngày sau đó nàng đều
không nhận ra là thuốc gì.

Phượng Tri Vĩ kiên nhẫn điều tiết lùa trong lò, thi thoảng lại mở nắp lò

ra xem lửa cháy có đượm không, chịu đựng mùi thuốc khó ngửi xộc thẳng
vào mặt - đây cũng là một trong những yêu cầu kỳ quặc của người này.

Hơi nước đỏ nhạt bốc ra khỏi ấm thuốc, xộc thẳng vào mặt nàng,

không ngờ lại hơi lành lạnh, có mùi chan chát cay cay. Phượng Tri Vi vô
tình hít phải một hơi, cảm thấy tâm hồn sảng khoái, luồng nhiệt trong cơ
thể bắt đầu lưu chuyển một cách dễ chịu, không còn nóng bỏng như trước,
mà hết sức ôn hòa khoan khoái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.