HOÀNG QUYỀN - Trang 781

Phượng Tri Vi cụp hàng mi xuống, trầm ngâm không nói, Hách Liên

Tranh cất giọng căm thù: “Hộ vệ của chúng ta đã chết mất mấy chục người,
bên phía dịch trạm thì toàn quân chết sạch! Lũ khốn này thật quá đáng!”

“Nợ còn thiếu, rồi cũng sẽ phải trả.” Ninh Dịch đứng lên, bảo Phượng

Tri Vi tìm mấy tờ giấy gói thịt bò lấm lem dầu mỡ đóng con dấu của phủ
Lũng Tây, thu lại cẩn thận, rồi thản nhiên nói, “Chúng ta đi thôi, vẫn giữ
nguyên kế hoạch đến Kị Dương. Kị Dương cách Phong Châu thủ phủ Lũng
Tây không xa, đây là đất của Thân Húc Như, chúng ta cũng nên tâm sự với
Thân Húc Như thật tử tế.”

Cố thiếu gia lề mề đứng dậy, đưa tay ra xách Phượng Tri Vi lên. Trong

vòng tay y, Phượng Tri Vi nổi giận quay đầu, nói: “Tôi tự mình đi được!”

Đáng tiếc Cố thiếu gia vừa thương hương tiếc ngọc lại không đủ

thương hương tiếc ngọc, đã sớm quẳng nàng lên lưng mình, lao vút đi như
chớp…

Từ núi Kị Dương đi xuống mười dặm là đến phủ Kị Dương. Phượng

Tri Vi bàn bạc với Ninh Dịch, dù sao mình cũng không quen biết Tri phủ
Kị Dương là Bành Hòa Hưng, để tránh đánh rắn động cỏ, trước tiên hãy
dùng thẻ bài đeo bên thắt lưng Trường Anh vệ để cầu kiến, khi đã chắc
chắn Bành Tri phủ đáng tin thì hãy xem xét tình thế rồi bộc lộ thân phận
sau.

Bành Tri phủ thoạt nhìn khí chất văn nhã, tiếp đãi họ hợp với phép tắc,

thu xếp cho họ ở trong nội viện, lại phái người đi mời thầy thuốc. Có điều
trong ánh mắt ông luôn thấp thoáng vẻ ưu tư, dường như có tâm sự gì.

Phượng Tri Vi ân cần thăm hỏi vài câu, Bành Tri phủ nở một nụ cười

gượng, lắc đầu nói: “Đa tạ đã quan tâm, cường long cũng không áp chế nổi
độc xà, các người không quản được chuyện ở đây đâu…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.