HOÀNG QUYỀN - Trang 779

vèo đến, đưa tay túm lấy Phượng Tri Vi kéo về, sờ khắp một lượt từ trên
xuống dưới.

Sau đó lấy ra từ trên người một mớ thuốc viên, nhét vào miệng

Phượng Tri Vi giống như cho nàng ăn đậu tằm, không để nàng cơ hội phát
biểu ý kiến.

Sở vương điện hạ so ra còn đáng thương hơn, không ai hỏi han gì, còn

phải đi giải cứu Hách Liên Tranh suýt nữa đã bị hồ đào làm nghẹn chết.

Hách Liên Tranh lấy lại nhịp thở, mắng to: “Tên mù đường nhà ngươi,

nếu không nhờ có ta ngươi làm sao tìm đến chỗ này được? Qua cầu rút ván!
Vô sỉ!”

Cố thiếu gia căn bản không nghe lọt lời người khác nói, y đâu có khái

niệm thế nào là mắng người đâu.

“Có thuốc gì chữa được mắt không?” Phượng Tri Vi phải mất một lúc

lâu mới nuốt xong cái mớ hầm bà lằng này, chỉ vào Ninh Dịch, người nọ lại
thản nhiên nói: “Khỏi hỏi y làm gì, y không có bản lĩnh này đâu.”

Cố thiếu gia khoanh tay, sờ sờ hồ đào, hoàn toàn không phản ứng

trước sự khiêu khích của điện hạ.

Phượng Tri Vi thấy bên cạnh thi thể của gã thủ lĩnh nằm gần cửa có

một bình sứ nhỏ, trên viết “thuốc giải Trường Tức hương”, đoán chừng
chính là thuốc giải của thứ hương độc họ đã trúng phải ban nãy. Nhìn bình
sứ được đặt ngay ngắn ở đó, thì hẳn là nó bị người của Thiên Chiến thế gia
lục ra để chuẩn bị đưa cho họ. Nhưng không hiểu sao, Cố Nam Y và Hách
Liên Tranh vừa đến thì người họ Chiến kia cũng tránh đi rồi.

Phượng Tri Vi lờ mờ cảm thấy, trong khoảng thời gian từ khi tiếng tiêu

bắt đầu cất lên đến khi họ được cứu thoát, đã xảy ra những chuyện không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.