HOÀNG QUYỀN - Trang 861

Bốn bề bốc lên môt làn khói đen, vết máu loang lổ đầy đất, trên bến

tàu sót lại vô số chiếc giày, có chiếc chủ nhân của nó đã vĩnh viễn không
thể xỏ vào nữa. Dân chsung chạy thoát khỏi tử thần dần dần xúm lại, tìm
kiếm người thân thất lạc của mình, thi thoảng lần mò mò, rồi bật ra một
tiếng khóc thét đau xé ruột gan.

Giữa khung ảnh thê lương văng vẳng những tiếng kêu gào, Chu Hi

Trung ngơ ngác chứng kiến tất cả. Có thuộc hạ đến gần định đỡ ông ta, lại
bị ông ta hung hăng đẩy ra.

Phượng Tri Vi và Ninh Dịch đều nhìn sang ông ta – người này cứng

cỏi ngạo mạn, nhưng nghe nói rất thương dân, cũng có tiếng là thanh liêm,
bằng không đã chẳng được phụ lão Hoàng Hải yêu quý đến vật. Bây giờ
ông ta lại vì tư tâm của mình mà kéo hang vạn người ra bến tàu thỉnh
nguyện, khiến họ bị người ta hại thương vong vô số, tâm tình ông ta lúc
này, chắc hẳn khó nói thành lời.

Ninh Dịch bỗng nhìn về phía Phượng Tri Vi, nàng hiểu ẩn ý của y –

đây chính là thời cơ tốt nhất để bắt Chu Hi Trung, lấy cớ không tận tâm giữ
gìn trị an, gây ra thương vong quá lớn, tạm thời cách chứa ông ta chờ trị
tội. Quan viên Hoàng Hải răm rắp nghe lời ông ta, nhổ đi cái gai này, về
sau khi Ninh Dịch rời đi, Phượng Tri Vi ở lại Hoàng Hải hành sự sẽ bớt đi
rất nhiều cản trở.

Nhưng một lúc sau, Phượng Tri Vi lại lắc đầu.

Nàng xoay người, nhìn bến tàu loang lổ máu tươi, nhìn dân chúng ánh

mắt thê lương, rồi đáy mắt xưa nay vẫn phủ một tầng sương mù dịu dàng,
chợt nổi lên sắc máu uy nghiêm.

Sắc máu kia như ánh lửa bập bùng cháy trong đôi mắt nàng, làn hơi

nước mơ màng vĩnh viễn không tiêu tan kia, dường như bị một tầng máu
che phủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.