HOÀNG QUYỀN - Trang 918

khẽ nhíu, không dễ nhận ra.

Vừa quay người đi, y đã kéo sập cửa sổ lại. Cửa sổ vừa khép, y liền

đẩy Yên Hoài Doanh trong lòng mình ra.

Yên Hoài Doanh bất ngờ không kịp đề phòng, thân hình ngã ngửa trên

giường, cứ đinh ninh là điện hạ nóng lòng khó nhịn muốn nàng ta hầu hạ,
bèn khẽ “ưm” một tiếng, rồi ngoan ngoãn nằm yên trên giường.

Nàng ta nằm đó, tim đập như nổi trống. Dù sao cũng là xử nữ, lại xuất

thân từ thế gia, không hề biết phải lấy sắc hầu người như thế nào, chỉ biết
cuộn tròn trên giường, ngón tay túm chặt chăn nệm. Chất gấm dệt bằng tơ
bóng thấm hết mồ hôi toát đầy bàn tay, nàng ta ngưng thở chờ đợi, mà
người kia vẫn chìm trong bóng tối, mãi không chịu đến gần.

Trong mơ hồ, chỉ nghe thấy nhịp thở của y, ban đầu còn hơi dồn dập,

rồi dần dần thành ngân nga.

Chợt có tiếng “rầm” vang lên, khiến Yên Hoài Doanh giật mình, vội

vàng ngồi dậy. Ngoái đầu nhìn lại thì thấy cửa đã bị đụng mở ra, Phượng
Tri Vi bưng một chậu nước to đùng, loạng choạng sải bước tiến vào. Chậu
nước kia lớn đến kinh người, hai tay nàng suýt nữa không ôm xuể, mà nước
lại múc đầy, sóng sóng sánh sánh, ngay đến Ninh Dịch đứng gần cửa cũng
bị sánh ướt giày.

“Nước đến rồi đây.” Phượng Tri Vi thở hồng hộc nói, “Hạ quan nghĩ

điện hạ nhất định vô cùng vất vả, di nương nhất định cũng rất vất vả, cho
nên múc nhiều nước hơn một chút; đừng nói là rửa tay, muốn tắm hẳn là
cũng đủ.”

Nàng bê chậu nước bự đến nỗi đủ để bơi lội, đứng ở cửa mỉm cười với

vẻ vô tội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.