HOÀNG QUYỀN - Trang 945

Đàm phán coi như đã dàn xếp thuận lợi một nửa, đám học sinh đều có

vẻ hết sức hưng phấn, hò reo ầm ĩ rằng những ngày đi theo Ngụy Ti nghiệp
là những ngày vui vẻ, ngay đến quan viên tòng tam phẩm cũng có thể đánh,
hạnh phúc hơn lúc ở Đế Kinh nhiều. Chỉ có Hách Liên Tranh là tương đối ủ
rũ, bởi tiểu di gã đã nói, trên người gã có mùi son phấn, thối, tránh xa một
chút.

Hách Liên Thế tử cảm thấy vô cùng oan uổng, rõ thật là, cô đã nói có

thể đi mà.

Rõ thật là, nữ nhi thảo nguyên nói lời nào lời nấy vang vang như đao

thép, cớ sao gã lại đi thích một cô gái bịp bợm hai mặt miệng đầy dối trá
chứ…

Cỗ kiệu của Phượng Tri Vi rời thành, đi về phía Khế Viên ở ngoại ô.

Quãng giữa Khế Viên và thành Phong Châu, phải vượt qua một ngọn núi
nhỏ và mấy sơn thôn.

Mới đi chưa được bao xa, chợt thấy một thớt khoái mã phóng tới như

bay, vội vàng nói mấy câu với hộ vệ, lập tức được đưa tới trước mặt
Phượng Tri Vi.

“Có chuyện gì?” Phượng Tri Vi ra hiệu cho kiệu dừng lại, nhận ra đây

là một vị quản gia trong Khế Viên.

Quản gia hấp tấp ghé tai nàng nói mấy câu.

Phượng Tri Vi đứng bật dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.