HOÀNG QUYỀN - Trang 947

Năm Thiên Thịnh thứ ba, Hoàng Hải đã xảy ra một biến cố bắt nguồn

từ từ đường. Khi đó Bố chính sứ Hoàng Hải vì truy tìm một trọng phạm mà
đuổi theo vào một từ đường, lỡ tay đẩy ngã bài vị tổ tông đối phương. Thế
là gia chủ đương sự tắm máu từ đường, dân chúng Hoàng Hải giận dữ vây
công, trong vòng nửa ngày mấy vạn người tụ tập lại, vây khốn vị Bố chính
sứ kia mười tám ngày. Tướng quân Hoàng Hải đến giải cứu, nhưng biên
quân Hoàng Hải đa số cũng là người bản xứ, không chịu ra tay với phụ lão,
khiến vị Bố chính sứ kia rốt cuộc phải chết đói.

Sự bảo vệ của dân chúng đối với từ đường một phần do ngu muội và

cố chấp, càng là những tỉnh biên viễn dân trí chưa mở mang thì càng như
thế. Họ coi trọng việc từ đường bị xâm phạm là sự xỉ nhục lớn nhất, mọi
người đều một dạ căm thù, ngay cả ân oán ngày thường đều có thể quẳng
sang một bên. Triều đình rút kinh nghiệm, từ đó trở đi, chuyện trong dòng
tộc ở những tỉnh biên viễn bị coi là cấm kị, không hề can thiệp.

Nói cách khác, nếu không xử lý không tốt chuyện hôm nay, thì đừng

nói mẫu tử Yên Hoài Thạch , ngay cả Ninh Dịch đều có thể gặp tai ương!

Người ngày càng tụ tập đông, lỡ đâu có loạn, trong lúc hỗn loạn họ

gây ra thương tổn gì cho Ninh Dịch, sau đó đám đông hô hào giải tán, thì
muốn tìm ra hung thủ cũng không được.

Phượng Tri Vi siết chặt bàn tay, tạm thời không toát mồ hôi, trái lại

cảm thấy lòng bàn tay mình bắt đầu khô nóng bừng bừng. Nàng nhắm
nghiền hai mắt lấy lại bình tĩnh, nói: “Hách Liên Tranh, phiền ngài lấy con
dấu của tôi, lập tức đưa các học sinh quay lại Phong Châu, chứng minh
thân phận, rồi nhờ Chu đại nhân lập tức phái phủ binh đến cứu. Sau đó hãy
ở lại Phong Châu, không cần quay lại đây nữa.”

“Để Diêu Dương Vũ đi đi!” Hách Liên Tranh từ chối ngay, “Ta sẽ ở

lại đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.