HOÀNG QUYỀN - Trang 95

"Hai ngươi lén lén lút lút bàn bạc chuyện gì ở đây?"

Gã liếc nhìn Phượng Hạo dung mạo thanh tú, bỗng bật cười thần bí,

nói: "Chẳng qua là không có tiền bị kỹ nữ đuổi ra khỏi cửa thôi mà, đừng
sợ. Hạo thiếu gia, dung mạo cậu xinh đẹp thế này, để ta giới thiệu cậu đến
phủ Vương gia nào đó hầu hạ một đêm, quay ra là đủ cho cậu bao mười kỹ
nữ chơi suốt cả năm!"

"Bốp!"

Chữ cuối cùng còn chưa nói dứt, không trung đã nở dầy huyết hoa,

tuôn ra ào ào rực rỡ. Tròng mắt thiếu niên kia bỗng trân trối, "a" lên một
tiếng cụt lủn rồi ngã bịch xuống đất.

Chạm đất cùng lúc còn có nửa viên gạch nhuốm máu tay Phượng Hạo.

Phượng đại thiếu gia, trong nháy mắt vừa rồi, hiếm khi nhanh nhẹn

cầm gạch tương vỡ đầu người ta như thế.

"Bớ người ta, có quân giết người!"

Tiếng đập gạch kinh động đến những thiếu niên khác đứng hóng bên

kia tường. Một người thò đầu ra ngắm, thấy thiếu niên nằm vật ra đất, lập
tức gào lên như cắt tiết gà.

Tiếng gào lạc giọng đánh thức hai người còn đang ngơ ngẩn, Phượng

Tri Vi nghĩ bụng thôi tiêu rồi, tức tốc đưa tay ra túm lấy Phượng Hạo toan
kéo nó chạy trốn cùng mình. Tay vừa mới chìa ra, Phượng Hạo đột ngột
nhét viên gạch nhuốm máu đang cầm vào tay nàng!

Rồi nó xoay người, trở mình nhảy qua bức tường thấp sau lưng, nghe

"bịch" một tiếng, hình như là ngã xuống bên kia tường rồi vội vã đứng lên
cắm đầu cắm cổ chạy miết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.