HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 710

HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH

2

Lục Dã Thiên Hạc

www.dtv-ebook.com

Chương 87: Lữ Hành

Trong ba lô kia có một lọ tiêu xay, may quá, cái này mà làm gia vị thì hết

ý rồi, một người nướng nướng, một người rắc rắc muối tiêu lên thịt chim,
mùi tiêu cùng mùi thịt chim nướng bay ra, đúng là thơm chết người mà.

Tống Tiêu nuốt nước miếng, mắt nhìn chằm chằm vào con chim đang

quay tròn trên đống lửa, con chim này cũng thật béo, mỡ cứ xì xì chảy ra
bao lấy mặt ngoài con chim, rồi còn nhỏ xuống đống lửa kêu xèo xèo. Thịt
chim được nướng đến da ngoài vàng giòn, nhìn thôi cũng biết ăn sẽ ngon
đến mức nào.

"Chắc đã đói lắm rồi hở?" nhìn cái bộ dạng bây giờ của Tống Tiêu, khóe

miệng Ngu Đường không nhìn được mà nhếch lên một chút. Đời trước,
Tống Tiêu so với cậu ta nhỏ hơn mấy tuổi, vì thế, đôi khi tên hoàng thượng
ấy dỗ hoàng hậu của mình giống như là dỗ trẻ vậy.

Tống Tiêu bối rối, lấy từ ba lô ra một cái ấm nước, đó là một cái ấm sắt,

là đồ chuyên dụng trong quân đội, có thể dùng để đun nước. Qua một khe
suối nhỏ lấy nước, rồi trở về đặt lên 2 hòn đá kê sẵn chỗ đống lửa, đun
nước.

Chờ thịt chim chín, nước cũng đã sôi, Tống Tiêu vừa định đưa tay qua

lấy ấm nước, Ngu Đường đã chặn tay lại, "Nóng."

Ấm sắt bị lửa nung đến đỏ rực, lúc này mà dám chạm vào? Ngu Đường

đem tay Tống Tiêu qua bọc lại, tự mình gạt bớt đống lửa, nhấc ấm nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.