HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 1008

"Cậu mặc bộ váy này trông thật đẹp, kiểu dáng này mình chưa nhìn thấy

qua, chắc là thiết kế riêng à?" Tiểu thư Chu gia cười cười, hỏi Ngu Miêu.

"Ừ, cái váy này là do hai ca ca lần trước đi Pháp mua về cho mình đó!"

Ngu Miêu đáp, thấy đi cùng tiểu thư Chu gia còn có vài bạn nữ xấp xỉ tuổi
mình liền mời bọn họ ra hoa viên xem con chó của mình.

Nhắc tới hai ca ca nhà mình, Ngu Miêu không khỏi tự hào, cằm cũng hơi

hất lên, quả nhiên cũng thu hoạch được cả tá ánh mắt hâm mộ của các vị
tiểu thư kia. Trong nhà của mấy vị tiểu thư kia cũng có ca ca, nhưng để mà
ưu tú như Ngu Đường á???... Tìm đâu được?

Ngu gia là một đại thế gia, vài năm nay, công việc kinh doanh giao cho

Ngu Đường lại cực kỳ thuận lợi, cho nên trước khi đến đây, các tiểu thư
đều được dặn dò rất kỹ là phải làm thân với Ngu Miêu, cho nên ai nấy đều
sôi nổi khen áo mới của cô.

"Không phải cậu chỉ có một ca ca thôi sao? Sao bây giờ lại lấy đâu ra

thành hai người thế?" tiểu thư Chu gia không rõ đầu đuôi liền hỏi.

Ngu Miêu trong sân, vẫy vẫy tay kêu con Husky chạy lại: "Người còn lại

là chị dâu của tớ, cậu không biết à?"

"Ai nha, cậu quên rồi sao? Ca ca của cậu ấy chính là hoàng thượng, vậy

người kia chính là hoàng hậu nương nương đó!" bên kia tiểu thư Tiền gia
vừa cười vừa nói, xoay người lại, sờ đầu con Husky: "Nó tên gì vậy?"

"Trương Hiếu Nhân." Ngu Miêu giới thiệu con chó của mình cho mọi

người: "Nó rất thông minh."

"Cái gì?" Tiểu thư Tiền gia trợn tròn mắt, "Cậu nói nó tên là Trương

Hiếu Nhân? Ha Ha...cái này hay đó...ha ha..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.