HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 1009

Tiền tiểu thư tên thật là Tiền Vi, là người gốc Đông Bắc, lớn lên như vậy,

tính tình cũng rất hào sảng, vừa nghe xong tên con chó liền không nhịn
được, cười ha hả...

Chó Husky cau mày nhìn đám tiểu thư đang chỉ trỏ mình cười ha hả, có

lẽ là đang rất tức giận, nhưng nhìn cái mặt xù lông kia lại chẳng tỏ ra được
vẻ đáng sợ, ngược lại, nhìn thế lại thấy hơi ngu ngu.

"Azz, con chó này đã bị cắt... rồi sao?" Tiền tiểu thư quả thực rất hứng

thú, xoa xoa đầu con chó, quay lại hỏi Ngu Miêu.

Ngu Miêu hơi sửng sốt một chút, giờ mới để ý, 'con chó nhà mình đã

thuộc loại chó già rồi, sao giờ vẫn chưa thấy nó đi giống nhỉ?', "Không có
đâu."

"Anh trai tớ cũng mới nuôi một con Husky, để mấy ngày nữa tớ bắt nó

qua để cho bọn chúng lai giống đi!" Tiền tiểu thư rất hưng phấn nói.

"Được đó, được đó!!" Ngu Miêu hưng phấn vô cùng, không để ý đến

Trương Hiếu Nhân bên kia vẻ mặt như bị sét đánh rụng mất mõm cẩu của
mình rồi.

Buổi tối, Ngu Đường và Tống Tiêu có ở lại cùng dùng bữa, Ngu Miêu

liền đem chuyện hồi sáng hỏi ý kiến của hai ca ca.

"Anh à! Trương Hiếu Nhân cũng đã lớn rồi, cũng nên tìm cho nó một lão

bà chứ nhỉ?" Ngu Miêu có chút ngài ngại, chó vốn là của ca ca, muốn cho
lai giống chắc chắn phải hỏi ý kiến của ca ca rồi, ban sáng có hơi mất não,
chẳng may đã đồng ý mất rồi.

"Phụt..." Tống Tiêu vừa uống một ngụm nước liền phun ra toàn bộ.

Ngu Đường nhìn ngoài sân, con Husky chẳng buồn cựa, nằm co tròn một

đống trắng tinh giữa trời tối, cười lạnh một tiếng, nói: "Đương nhiên là có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.