HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 193

quý khí phát ra từ tận xương tủy kia, khiến người ta không tự chủ được
phải khom lưng cúi đầu trước hắn.

Sau khi hỏi thăm quản gia Ngu Miêu đang chơi ở đâu, Ngu Đường liền

vòng tới vườn hoa nhỏ sau phòng.

Vì muốn làm tốt mối quan hệ với nhà Ngu Đường, hai vợ chồng kia mỗi

tháng đều chạy tới đây, còn mang theo đứa con trai mười tuổi của mình,
bảo là đến chơi cùng Ngu Miêu.

...

"Tao cảnh cáo mày, không được chạm vào váy của tao!" Hôm nay Ngu

Miêu mặc váy công chúa màu xanh biển, cài chiếc kẹp tóc bảo thạch xinh
đẹp, xa xa nhìn qua, thật sự rất giống tiểu mỹ nhân ngư bơi lội trên biển cả.

"Ha ha ha..." Nhóc con bị cảnh cáo cợt nhã thu tay lại, sau đó thừa dịp

Ngu Miêu xoay người, đột nhiên tung váy Ngu Miêu lên.

"A---" Ngu Miêu kêu lên một tiếng sợ hãi, bởi vì dùng lực rất lớn, cho

nên váy bị vén lên tận trên đầu cô nhóc, lộ ra quần đùi màu hồng nhạt bên
trong.

Nhóc con bây giờ bảy tám tuổi đã có ý thức phân biệt giới tính rõ ràng

rồi, huống chi là Ngu Miêu từ nhỏ đã tiếp thu cách giáo dục thục nữ của gia
đình.

Ngu Miêu vội vã kéo váy xuống, kẹp tóc bảo thạch tinh xảo trên đầu bị

rơi ra, khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn cau lại, cô nhóc ngẩng đầu lên nhìn
thấy anh trai mình đang đi tới, nháy mắt òa khóc lên: "Oa..."

Thằng nhóc kia bởi vì vấn đề góc độ cho nên vẫn chưa phát hiện Ngu

Đường đang bước lại gần, nhặt kép tóc của Ngu Miêu lên, dương dương tự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.