HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 195

"Này... này, Tiểu Ám thiếu gia..." Bảo mẫu phụ trách chăm non bọn trẻ

nhìn nhóc con cởi truồng run lẩy bẩy đu trên cành cây, "Ý của đại thiếu
gia..."

"Các người đừng động vào." Độc Cô Ám để lại một câu lạnh như băng,

rồi cũng quay người rời đi.

"Không, không phải..." Nữ bảo mẫu khóc không ra nước mắt nhìn theo

bóng lưng tiêu sái của Độc Cô Ám, ý của đại thiếu gia là treo quần lên trên
cây, chứ không phải treo người lên trên cây như vầy a!

Không thèm để ý náo loạn trong vườn hoa nữa, Ngu Đường ôm em gái

ngoan ngoãn trong ngực đi đến phòng đồ chơi trên lầu hai, cùng ngồi trên
thảm lông mềm mại trên sàn với cô nhóc.

"Nếu như không muốn chơi với nó thì tránh xa nó ra." Ngu Đường nhận

khăn mặt nóng bảo mẫu đưa cho, lau mặt cho Ngu Miêu, sau đó bảo các cô
ra ngoài.

Ngu Miêu nhìn căn phòng trống chỉ còn lại hai anh em, bĩu môi: "Nhưng

mà mẹ bảo em chơi với nó."

"Ai cũng không thể ép em chơi với người em không thích," Ngu Đường

trầm mặt xuống, "Không thích thì nói không thích, nếu em lợi hai hơn bọn
họ, bọn họ sẽ không thể ép buộc được em."

An Viễn công chúa đời trước, cũng bởi vì quá nghe lời hiểu chuyện, cho

nên mới bị người bắt nạt, cuối cùng mới rơi vào kết cục như vậy.

Mắt to giống như búp bê sùng bái nhìn anh trai mình, ra sức gật đầu.

...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.