HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 20

con trai của mình cũng không thèm quan tâm, nếu không phải ổng là ông
chủ của tớ, tớ đã đứng trước mặt giới truyền thông mắng cho ổng một trận
rồi."

"Vậy mới nói, tiên sinh mấy ngày nay không đến còn chưa tính, hôm nay

xuất viện cũng không thèm đến liếc mắt lấy một cái nữa." Dì Trần một bên
thu dọn đồ đạc một bên oán giận.

Tống Tiêu cau mày, nghe đến đây có thể đoán được phụ thân đời này là

một người chỉ biết sa vào sắc đẹp, Tống Tiêu đọc ở trong sách thấy phim
điện ảnh đại khái chính là con hát diễn trò. Nói cách khác, phụ thân của y
nuôi con hát ở bên ngoài, bởi vì bận đi cổ động cho người ngoài mà không
thèm để ý đến con trai đang bệnh nặng.

"Con không trách phụ thân, ông ấy không đến chắc là có lý do của ông

ấy." Tống Tiêu thay quần áo xong đi ra khỏi toilet, thấy hai người kia còn
đang quở trách cho nên mới đứng ra hòa giải.

Buổi công chiếu đầu tiên chấm dứt, Tống Tử Thành mới không nhanh

không chậm chạy đến, vừa lúc nghe được câu nói này, nhất thời sững sờ
đứng ngoài cửa.

===================

Tiểu kịch trường:

Ngư Đường: "Hoàng Hậu, bây giờ ngươi sống có tốt không?"

Tống Tiêu: "Không tốt, ba ta là người mở gánh hát." ToT

Đại Vệ: "Ế, là công ty giải trí có niêm yết nha!"

Ngư Đường: "Không sao, trẫm sẽ không ghét bỏ xuất thân của ngươi."

Đại Vệ: "Ngươi mở tiệm bán cá (*), ghét bỏ cái lông á!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.