HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 305

Tống Tranh bị mất hết mặt mũi, giờ lại đang đứng ở vị trí dễ thấy trong

đám người, có chút lúng túng, nghe nói như thế, lập tức giơ tay lên: "Em!"

Phó hội trưởng thấy Tống Tranh tích cực như vậy, khó chịu khi bị quấy

rầy vừa rồi tiêu tán không ít, mỉm cười đưa cho Tống Tranh một cái phích
nước: "Cẩn thận nước nóng."

Lúc trước nghe nói Hội trưởng muốn thêm phân đoạn lấy nước nóng này,

hắn còn lo không ai hưởng ứng, nếu như không ai tiến lên thì hắn đành phải
đích thân làm mẫu. Bây giờ có người xung phong, vậy thì tốt rồi.

Học sinh cấp hai phần lớn không trọ ở trường, cho nên rất tò mò đối với

những thứ mới mẻ, vài nam sinh đã nóng lòng muốn lên chơi thử.

Quét lần một nước bắt đầu chảy ra, quét lần hai để đóng chốt mở, Tống

Tranh lấy nước xong, chuẩn bị quét thẻ đóng chốt, cánh tay đột nhiên tê
rần, phích nước nóng trong tay "Xoảng" một tiếng rơi xuống đất, phích
nước vỡ tan tành, nước nóng vừa lấy bên trong bắn ra tung toé, vòi nước
sôi chưa kịp đóng lại cũng "Ào ào" xối xuống.

"Á!" Tống Tranh hét lên thành tiếng, những học sinh khác giật mình,

nhanh chóng lùi về sau né tránh.

Ngu Đường không chút hoang mang kéo vòi phanh khẩn cấp lại, trong

nháy mắt đã đóng được vòi nước, quay sang Phó hội trưởng vẫn còn đang
đang hoảng hốt: "Gọi phòng y tế đưa cáng đến đây."

"A... phải, Lý Manh, cậu đi đi." Phó hội trưởng chỉ vào một thành viên

dự bị nói.

Nam sinh kia đáp một tiếng, quay đầu chạy ra ngoài. Dẫn đoàn là một

thầy giáo trẻ tuổi, không có nhiều kinh nghiệm, chỉ biết vội vàng mà đỡ lấy
Tống Tranh: "Trò đừng cử động, coi chừng thuỷ tinh cứa vào chân."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.