HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 311

Dương thiếu gia ít lời nhưng nói năng thẳng thắng, bị ba tên đồng bọn

hãm hại, vốn đã bực tức, không đủ kiên nhẫn nghe Tống Tranh nói tiếp:
"Đủ rồi đủ rồi, trước đây thấy cô đáng thương nên mới giúp cô hả giận, làm
nửa ngày thì ra chỉ là một đứa con riêng."

Những đại thiếu gia như thế này, vì còn nhỏ nên vẫn thích chơi trò ân

cừu ngây thơ, nhưng bọn họ vẫn có nguyên tắc của bọn họ, ghét nhất là loại
con riêng. Lúc trước cho rằng Tống Tranh là con gái của ngôi sao, cảm thấy
khá thú vị, sau đó vì chuyện Tống Tiêu mà biết được thì ra Tống Tranh mới
là con riêng, hứng thú gì cũng bay đi hết.

Tống Tranh khóc một nửa nước mắt còn treo trên mặt, muốn rơi cũng

không được, há hốc miệng, sợ ngây người. Trơ mắt mà nhìn bốn người rời
đi, chỉ để lại Trương Hảo Hảo cũng đang trợn mắt há mồm giống cô ta.

...

Tư Đạt Thư làm việc rất có năng suất, chưa tới giữa trưa đã đến đón

Tống Tranh. Tống Tiêu không ra gặp hắn mà vùi đầu trong phòng ngủ trưa
cùng hoàng đế bệ hạ.

"Chắc chắn là có người đẩy cháu!" Tống Tranh nhìn thấy Tư Đạt Thư,

rốt cuộc tìm đuojwc chỗ dựa, nháo nhào nhất định đòi kiểm tra camera.

Tư Đạt Thư không còn cách nào khác, đành đi tìm thầy giáo thương

lượng, trường học nghe Tống Tranh nói như vậy cũng cảm thấy có vấn đề.
Thầy chủ nhiệm trấn an Tư Đạt Thư xong, sau đó quay người đi ra ngoài,
nhanh chóng gọi điện thoại đến phòng bảo vệ.

"Chú Tiểu Tư, lát nữa nhìn thấy những gì chú cứ việc thành thật nói với

ba cháu." Tống Tranh kéo ống tay áo của Tư Đạt Thư, vô cùng đáng
thương mà nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.