HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 344

phí bồi thường hợp đồng như vậy, hắn nghĩ tới liền nhức nhối. Dùng giá
cao mua một phế phẩm, đây không phải phong cách của hắn.

"Làm gì cũng nên chừa lại cho mình một con đường," Ngu Đường cụp

mắt xuống, đây kỳ thực cũng không phải phong cách làm việc của hắn,
trước đây nắm giữ quyền sinh sát, hắn từ trước đến giờ luôn luôn nhổ cỏ
tận gốc, nhưng hiện tại hắn không đủ thực lực, xã hội hiện đại lại không thể
tuỳ tiện giết người, trước tiên chỉ có thể làm như vậy, "Cảm thấy không có
lời, có thể nghĩ biện pháp khác."

Đứng dậy, vỗ vỗ bả vai Ngu Đạm, Ngu Đường không nói thêm lời nào,

nên nói gì thì hắn đã nói rồi, còn Ngu Đạm làm sao, không phải chuyện hắn
cần lo, hắn quan tâm bây giờ đó là hẹn Tống Tiêu 3h lên mạng chơi game,
bây giờ đã 2h50' rồi.

Ngu Đạm nhìn theo bóng lưng Ngu Đường rời đi, chỉ cảm thấy sau lưng

một trận phát lạnh, thằng nhóc này mới mười sáu tuổi, thủ đoạn làm việc so
với hắn còn lão làng hơn.

Người đẩy tường đổ, trước đây Trác Tinh Tinh ở công ty tuy rằng không

lớn lối như Khâu Minh Diễm, nhưng ít nhiều gì cũng đắc tội vài người, nổi
tiếng quá nhanh cũng khó tránh khỏi sẽ có tiểu nghệ sĩ ghen tỵ, lần này bê
bối của cô ta bị truyền ra ngoài, công ty cũng trong tư thái muốn dồn chết
Trác Tinh Tinh, rất nhiều người bắt đầu mượn cơ hội này giậu đổ bìm leo.

"Tôi và Trác Tinh Tinh xuất nghệ cùng thời điểm, lúc đó nhìn cô ta nổi

tiếng nhanh như vậy còn yên lặng ngưỡng mộ, nào ngờ cô ta lại là người
như vậy."

"Người trong công ty ai cũng biết, cô ta ỷ vào việc mình nổi tiếng,

thường xuyên đùa giỡn đại bài, ngay cả mặt mũi ông chủ cũng không
chừa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.