HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 406

Chia lớp xong liền bắt đầu nghỉ hè, nguyên bản có hẹn với Ngu Đường

đi biệt thự ven biển nhà hắn nghỉ mát, nhưng cuối cùng lại bị một cú điện
thoại của ông ngoại gọi đi.

Khúc lão đầu báo danh cho cho cháu ngoại tham gia cuộc thi cuộc thi

"Thư hoạ thiếu niên" được tổ chức ba năm một lần, đây là cuộc thi cấp
quốc gia, nếu đoạt được giải thì lúc thi tốt nghiệp sẽ được cộng thêm điểm.

Lúc đầu Tống Tiêu không muốn đi, nhưng nghe nói được cộng thêm

điểm thì đã đồng ý.

Đột nhiên bị cho leo cây, hoàng đế bệ hạ rất buồn bực: "Tham gia thi hoạ

làm cái gì, sau này đi Mĩ du học, người nước ngoài chẳng ai hiểu những thứ
đó, còn không bằng đến tập đoàn Đại Ngư thực tập hai tháng."

"Nhưng... sẽ được cộng điểm thi đại học." Tống Tiêu cúi đầu, nhỏ giọng

nói.

"Thi đại học..." Ngu Đường dừng lại một chút, nhìn về phía Tống Tiêu,

"Ngươi dự định sẽ thi đại học?"

Tống Tiêu mím mím môi, điều kiện nhà mình không tốt, không thích

hợp ra nước ngoài du học, Tống Tiêu cảm thấy chuyện này không cảm thấy
có gì đáng phải mất mặt, có điều nói thẳng ra như vậy chẳng khác nào tỏ ý
muốn Ngu Đường cho tiền, tóm lại rất khó mở miệng: "Ông ngoại đã báo
danh rồi, dù sao cũng không thể không đi, hơn nữa, thần không thể lúc nào
cũng dựa dẫm vào hoàng thượng như vậy."

Ngu Đường sững sờ nhìn Tống Tiêu quay người rời đi, chậm rãi siết chặt

nắm đấm.

Vốn dĩ sẽ là một kỳ nghỉ hè vui vẻ, lại biến thanh cuộc sống khốn khổ

không có vợ, Ngu Đường mặt thối bơi qua bơi lại trong hồ, sau đó tự dìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.