HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 409

...

Lớp mười một khai giảng, Tống Tiêu vì phải tham gia thi đấu, khi trở lại

thành phố đã nhập học được hai ngày, từ nhà ông ngoại trở về liền trược
tiếp đến trường học. Mới vừa vào cửa, liền thấy một nhóm học sinh tụ tập
rất đông, người hội học sinh giơ băng rôn, trưởng ban ban thể dục giơ loa
công suất lớn ở phía dưới cầm đầu hô hoán: "Không muốn rời giường vào
lúc năm giờ, hãy cho chúng ta giấc ngủ bình thường!"

Các thành viên trong hội đồng thành: "Cho chúng ta giấc ngủ bình

thường!"

Trên băng rôn cực lớn viết lời trích kinh điển của hội trưởng hội học

sinh, "Dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó!"

Tống Tiêu đi xuyên qua đám người, ở phía trước tìm được Ngu Đường.

Hội trưởng đại nhân đang ngồi trên ghế, quan sát Phó hội trưởng sắp xếp
điều động nhóm học sinh biểu tình.

"Làm gì vậy?" Tống Tiêu đi tới trước mặt Ngu Đường nhỏ giọng hỏi.

Ngu Đường nhìn thấy y đến, ra lệnh: "Không tồi, giải tán đi."

Vì vậy, một tiếng vừa ra, nhóm học sinh tựa hồ hết giờ nghỉ giải lao, trật

tự xếp hàng trở về lớp học. Đây là hoạt động biểu tình gần đây của hội học
sinh vừa mới phát động, hy vọng có thể thay đổi tình hình mỗi buổi sáng
dậy sớm như thế.

Tống Tiêu ngơ ngác nhìn mọi người rút đi giống như thuỷ triều, ngay

ngắn trật tự như vậy, hiển nhiên không phải lần đầu. Thu thập tranh chữ,
lấy loa, thậm chí bắc ghế cho Hội trưởng ngồi, đều có người chuyện phụ
trách. Ngẩng đầu nhìn lên cửa sổ lầu ba, cái đầu hói hơn nửa của hiệu
trưởng mấy ngày nay tựa hồ càng hói thêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.