HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 433

Harvard là trường đại học tốt nhất nước Mĩ, trong đó kinh tế, tài chính,

pháp luật đều là đứng đầu thế giới, quan trọng nhất là trường học thủ đô có
chuơng trình hợp tác giáo dục với bên này.

Học sinh cấp ba được Harvard tuyển chọn, điều này ở Hoa quốc được

xem là một chuyện lớn, truyền thông tranh nhau đưa tin. Còn có tác giả nổi
tiếng liên hệ, muốn giúp Ngu Đương viết một cuốn sách, tiêu đề đặt là , bị
hiệu trưởng không chút nghĩ ngợi mà cự tuyệt. Đùa à, gia thế nhà Ngu
Đường như thế nào, người ta căn bản không muốn để cho người khác biết,
càng miễn bàn việc rêu rao khắp nơi.

"Trời ạ, hội trưởng đại nhân đã nam thần đến mức chúng ta không có

cách nào chạm đến." Bàn cùng bàn Tống Tiêu nằm nhoài trên bàn vô lực
rên rỉ.

Ngu Đường từ lâu đã được đại học ngước ngoài tuyển chọn, không cần

phải thi đại học, rõ ràng là nam sinh lớp mười hai, lại thành người rãnh rỗi
nhất trường, vì vậy danh hiệu Hội trưởng hội học sinh vẫn giữ nguyên như
cũ, hắn vẫn là "Nam nhân nắm giữ toàn bộ mạch máu trong trường học."

Tống Tiêu nhìn một đám nữ sinh đồng dạng xung quanh, yên lặng cúi

đầu không nói. Đang nói, trong lớp đột nhiên truyền đến tiếng hú hét, sau
đó, là càng ngày càng nhiều tiếng thét chói tai.

Tống Tiêu ngẩng đầu, liền thấy nam thần Hội trưởng đại nhân, một tay

xách cặp đứng trên bục giảng.

"Bạn học Ngu Đường, tất cả mọi người đều biết rồi đi," Giáo viên chủ

nhiệm lớp Khoa học - xã hội cười híp mắt giới thiệu, "Vì sắp tới sẽ đi Mĩ,
muốn tìm hiểu thêm một chút tình tình hình nhân văn, cho nên đến lớp
Khoa học - xã hội chúng ta dự thính."

Trước khi rời khỏi quê hương mới phát hiện tình yêu sâu đậm của bản

thân đối với vùng đất này. Những con số toán lý hoá này nọ căn bản là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.