HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 431

Tống Tiêu co rút khoé miệng, nhìn dáng vẻ tràn ngập phấn khởi của

hoàng thượng, cũng không tiện tạt hắn một gáo nước lạnh, liền ngồi xổm
xuống đầu bên kia bắt đầu đào. Ngón tay cào cào lớp cát ẩm ướt, từng chút
một đào ra, mới chỉ đào được khoảng cách không tới nửa cánh tay, đột
nhiên cảm giác bên dưới đống cát có thứ gì đó mềm mềm.

Tống Tiêu giật mình, còn tưởng đào phải con vật sống gì đó, lật đật rụt

lại, nào ngờ tay đã bị một bàn tay lớn chặt chẽ nắm lấy: "Bắt được rồi!"
Ngu Đường vui vẻ cười rộ lên, "Bắt được rồi, ngươi phải làm vợ của ta!"

Trò chơi đào cát này, ai đào thông bắt được tay đối phương trước thì sẽ

phải làm cô dâu của người đó. Ngu Đường vô cùng phấn khích đi vòng
qua, dùng cánh tay đầy cát ôm chặt Tống Tiêu, áp tới đặt môi hôn.

Nam nhân mặc kệ sống đến bao nhiêu tuổi, trước mặt người yêu luôn

luôn ấu trĩ như vậy.

Tại biệt thự cạnh bờ biển, hai người trải qua khoảng thời gian tựa như

tuần trăng mật. Ngu Đường ban ngày nghịch nước nghịch cát, Tống Tiêu
thoa kem chống nắng cho hắn xong liền ở một bên đọc sách. Buổi tối cùng
nhau đốt lửa trên bờ biển, có hải sản tươi sống, có rượu, hoàng đế bệ hạ đã
thành niên vô cùng đắc ý uống rượu, Tống Tiêu và Độc Cô Ám chưa đầy
mười tám tuổi thì chỉ có thể uống nước ngọt.

Kỳ nghỉ trôi qua một cách vui vẻ, nhưng chuyện liên quan đến kỳ thi đầu

vào, Tống Tiêu vẫn còn gặp chút khó khăn.

Tống Tiêu học ban Xã hội, thi đầu vào đại học bên Mĩ lại chuyên ban Tự

nhiên, mà vấn đề ở chỗ, ban Xã hội bên Mĩ cũng là học về quốc gia của
người ta, đề ra cực kỳ khó, so với Toán, Lý, Hoá hoàn toàn không cùng một
cấp bậc. Cho dù Tống Tiêu có kỳ tài ngút trời đi chăng nữa cũng không thể
trong vòng một tháng học hết tất cả được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.