HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 469

bên kia có vẻ rất kiên quyết.

Dì Trần không khỏi không vui: "Tiên sinh đã dặn không tiếp bất kỳ

phỏng vấn truyền thông nào."

"Nhưng chúng tôi là ngày báo quốc gia, cô phải hiểu, phỏng vấn trạng

nguyên Khoa học - Tự nhiên đã hoàn thành, chúng tôi đang chờ để gửi bản
thảo đi, hi vọng bạn học Tống phối hợp một chút." Phóng viên ngày báo
nói như thể đây là chuyện đương nhiên.

Tống Tiêu ngồi ở một bên, nghe được âm thanh trong điện thoại, ra hiệu

dì Trần đưa điện thoại cho y.

Dì Trần có chút không muốn, những phóng viên này ấy à, người trong

cuộc không lên tiếng thì thôi, nhưng lúc nói chuyện có gì đắc tội bọn họ thì
không biết sẽ bị viết thành cái dạng gì.

Tống Tiêu cười, lấy điện thoại tới: "Chào ngài, tôi là Tống Tiêu."

"A, bạn học Tống, tìm cậu thật không dễ dàng," Phóng viên bên kia thở

phào nhẹ nhõm, "Chúng tôi muốn làm một cuộc phỏng vấn riêng với cậu,
hôm nay cậu có rảnh không? Tôi ghé thăm nhà cậu một chút."

"Không có thời gian," Tống Tiêu nghiêm trang nói.

Phóng viên bên kia suýt chút nữa mắc nghẹn: "Vậu cậu lúc nào thì rảnh,

tôi tới..."

"Gần đây đều không có thời gian," Tống Tiêu xem thư thông báo trúng

tuyển của đại học Đế Đô trong tay, "Phóng viên tiên sinh, trong pháp luật
nước ta không có bất kỳ một quy định nào bắt tôi phải phối hợp công tác
với ngày báo các ngài cả."

Nói xong lời này, Tống Tiêu liền trực tiếp cúp điện thoại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.