"Hoàng thượng... A..." Chưa kịp hỏi xong, Tống Tiêu đã bị Ngu Đường
đột nhiên nhào đến ngăn chặn môi lưỡi.
Lúc trước không có khai trai hoàn toàn, bây giờ khai huân, thử một lần
đã nghiện, làm hại hắn một ngày tách ra đều như là dày vò, hoàng hậu của
hắn còn không đến, Ngu Đường sẽ bay về nước trói y đi.
Tống Tiêu trợn tròn mắt, chiếc xe thể thao này là loại mui trần! Trước
mặt mọi người, hai người đàn ông ôm hôn còn ra thể thống gì! Giơ tay
vùng vẫy, lại bị người kia ôm càng chặt hơn.
Bên cạnh có người đi ngang qua nhìn thấy, có người bĩu môi, cũng có
người huýt sáo.
Nụ hôn thật dài kết thúc, Ngu Đường lập tức hít sâu một hơi, nhung nhớ
mấy ngày nay cuối cùng cũng tan đi, tươi cười liếm liếm khoé môi.
Tống Tiêu nguýt hắn một cái, định khuyên can hai câu, thấy đầu lưỡi
hồng nhạt xẹt qua khoé môi, gợi cảm mê người không nói nên lời, lời oán
giận lên tới bên mép nhất thời nuốt xuống, chỉ ngơ ngác mà nhìn hắn, quên
từ.
Ngu Đường xoa đầu hoàng hậu ngốc nhà hắn, quay đầu xe, đi theo
hướng xe buýt đưa đón của trường vừa rời đi.
"Cậu biết lái xe?" Tống Tiêu tò mò nhìn Ngu Đường.
"Chạy được, chỉ có điều chưa có bằng lái." Một tay Ngu Đường khoát
trên vô lăng, một tay vươn ra nắm tay Tống Tiêu.
Tống Tiêu đưa mắt nhìn xung quanh, đường cao tốc nước Mĩ cơ hồ
không có người, xung quanh vô cùng vắng vẻ.