HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 475

"Ra nước ngoài rồi, chín người chúng ta chính là người thân cận nhất,

sau này tớ có chỗ nào không hiểu còn phải nhờ các cậu giúp đỡ." Tống
Tiêu nở nụ cười hiền hoà.

Tuy rằng Tống trạng nguyên thành danh từ rất sớm, nhưng ở trong quan

trường làm sao có thể tránh khỏi trở ngại, một đám người trẻ tuổi này làm
sao có thể so được với y, huống hồ y cũng không phải loại trẻ con miệng
còn hơi sữa, lời khách sáo trên chốn quan trường lúc cần thì vẫn phải nói.

Các bạn học có được bậc thang, cũng đều dồn dập mở miệng, tự giới

thiệu bản thân.

"Tớ là Quách Bằng Cử, nhà ở ngay thủ đô." Một nam sinh mang cặp mắt

kính dày cộm đang đọc sách nghe bọn họ nói chuyện thì ngẩng đầu đáp
một tiếng.

"Tớ tên Doãn Viên Viên, đến từ tỉnh C, trước đây trên mạng tớ từng thấy

cậu." Doãn Viên Viên có chút thẹn thùng, cuối cùng cũng có thể trò chuyện
với Tống Tiêu, thật kích động.

"Phải, cậu không nhắc tớ quên mất chính mình cũng từng có một thời

gian nổi tiếng trên mạng." Tống Tiêu cười cười.

"Không, không phải là Hoàng tử Pudding đó..." Mặt Doãn Viên Viên

càng đỏ hơn, nhưng thật sự không tiện nói là thấy trên diễn đàn "Tiêu
Đường nguyệt", bèn quay đầu nói sang chuyện khác.

Lần đầu tiên xuất ngoại, dù sao cũng toàn thiếu niên mười sáu mười bảy

tuổi, không khỏi có chút bất an, mọi người đoàn kết lại với nhau ít ra sẽ có
chút cảm giác an toàn. Bởi vì thành thục hơn so với những đứa trẻ khác,
Tống Tiêu bất tri bất giác đã trở thành đội trưởng của cái đoàn thể nho nhỏ
này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.