HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 476

Tất cả mọi người bắt đầu thân cận hơn với Tống Tiêu, chỉ có Cao Áo từ

đầu đến cuối vẫn luôn thờ ơ. Có điều hắn với ai cũng đều như vậy, Tống
Tiêu cũng không để ý.

Máy bay phi hành trên không trung mười mấy tiếng đồn hồ cuối cùng

cũng hạ cánh, mấy nữ sinh vừa xuống máy bay đã la hét mệt chết đi được.
Tống Tiêu cũng hơi uể oải, dụi dụi mắt, dẫn mọi người đi tìm xe đưa đón
của trường học.

Xa xa nhìn thấy một chiếc xe buýt trường màu vàng tươi, thầy giáo Hoa

kiều giơ cờ nhỏ mỉm cười thân thiện, bên cạnh có một chiếc xe thể thao
màu xanh đang đậu, trông rất oách.

"Oa, ngầu quá!" Anh bạn nhỏ đi ngang qua nhìn chiếc xe, nhịn không

được cảm thán.

Cửa xe thể thao mở ra, thiếu niên mặc áo xám tay đen bước xuống xe,

vóc người thon dài cao gầy, coi như đứng giữa đám người ngoại quốc
tương đối cao cũng không tính là thấp. Khuôn mặt phương Đông tuấn mỹ
không chỗ chê khiến không ít nam nữ phải dừng chân, đúng là bệ hạ Ngu
Đường hơn một tháng nay không gặp.

"Này, anh chàng đẹp trai!" Có cô gái tóc vàng vóc người nóng bỏng tươi

cười chào hỏi Ngu Đường.

Ngu Đường không thèm để ý đến cô nàng, đi thẳng tới trước mặt Tống

Tiêu, đón vali từ trong tay y, quay đầu chào hỏi thầy dẫn đoàn. Thầy giáo
cười gật gật đầu, dẫn các bạn học khác lên xe.

Tống Tiêu chớp mắt mấy cái, khó hiểu bị Ngu Đường kéo lên chiếc xe

thể thao cực ngầu đó, nhìn các bạn học được xe buýt của trường nhanh
chóng đưa đi, chính mình còn đang ở chỗ cũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.