HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 484

hắn Ngu Đường càng giống người xuất thân từ hoàng gia hơn, bình thường
rất hay tìm hắn tán gẫu.

"Không cần cậu tặng, vợ tôi chỉ có thể nhận quà của tôi." Ngu Đường rũ

mắt nói.

Danto không khỏi sửng sốt, sau đó thấu hiểu gật đầu: "Như vậy cũng

đúng, có vợ phải quản thúc chặt chẽ, cũng giống tập tục nơi đó của tôi."

Ngu Đường đắc ý gật đầu, vỗ vỗ vai Danto, chuẩn bị giảng thêm cho hắn

vài chiến thuật đoạt vị.

...

Ban đầu khai giảng lúc nào cũng trong tình hình "binh hoang mã loạn",

chương trình học của Harvard rất dày đặc, ngày thứ hai Tống Tiêu đã phải
bắt đầu đi học. Chương trình học nơi này được quyền tự do lựa chọn, Tống
Tiêu chủ yếu ra sức học Quản lý thương mại, đồng thời chọn một ít chương
trình học về Biên đạo nghệ thuật. Sản nghiệp nhà mình chung quy không
thể vứt bỏ, phụ thân không hiểu kinh doanh, y đành phải đứng ra gánh vác.

Một tiết học giáo viên nói hơn bốn mươi trang sách, sau đó còn không

quên dặn dò bọn họ tìm đọc hơn ba mươi quyển sách bài tập, trong phòng
học một mảnh kêu rên.

"Hi, người Trung Quốc?" Cô gái người Mĩ ngồi cạnh Tống Tiêu tò mò

nghiêng đầu nhìn y.

Tống Tiêu quay đầu, thấy được khuôn mặt cô gái ngoại quốc. Bởi vì

trước đây rất hiếm khi gặp người da trắng, đột nhiên gặp được nhiều người
như vậy, Tống Tiêu nhất thời có chút hoa mắt, chỉ biết dùng màu da để
phân biệt, ngoài ra không rõ tướng mạo. Dưới cái nhìn của y, người da
trắng lớn lên đều cùng một dạng, toàn là mắt sâu mũi cao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.