HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 51

Những bảng tên này đều được làm bằng kim loại, măt trên có khắc huy

hiệu trung học Thánh Mông viết tắt là chữ "S-M", bên dưới viết rõ ràng tên
và mã số học sinh.

Tống Tiêu kiểm tra mã số trước, thấy mã số không có vấn đề gì mới tiếp

tục kiểm tra họ tên, trong lúc đó chưa từng nhìn lại danh sách một lần nào
cả.

Ngu Đường đứng bên cạnh, con ngươi thâm trầm nhìn Tống Tiêu.

...

"Ở đây có bảy mươi hai đóa hoa, mỗi đóa phía dưới đều có một câu thơ,

các khanh đã xem qua một lần rồi, lát nữa trẫm chọn đóa nào các khanh
phải đối được câu thơ trong đóa hoa đó, người thắng nhiều nhất sẽ được
trẫm ban thưởng hậu hĩnh." Lộc Minh yến cảnh xuân như mộc, tiên đế cười
thoải mái, cầm lấy một đóa hoa mẫu đơn.

"Nam quốc hữu giai nhân, dung nhan tựa đào lý." Không đợi mọi người

kịp phản ứng, tiểu Trạng Nguyên trẻ tuổi đã thản nhiên mở miệng.

Thơ ghi dưới hoa lại không có chút liên quan gì tới hoa, vô cùng khó

nhớ, vài tên tiến sĩ muốn thể hiện nghĩ đến đầu đầu mồ hôi cũng không nhớ
ra, vậy một tiểu trạng nguyên chưa đầy mười bảy tuổi kia ung ung nhàn hạ,
hỏi câu nào đều đáp câu đó, mỗi lần trả lời đúng một câu, cặp mắt xinh đẹp
đó sẽ lập tức cong lên.

"Lão Thất, ngươi cũng chọn một đoá đi." Ngu Cẩm Đường đang ngây

ngẩn nhìn tiểu Trạng Nguyên bị thanh âm phụ hoàng vang lên bên tai làm
cho bừng tỉnh.

"Vâng, phụ hoàng." Đưa tay cầm lấy một đóa hải đường, trực tiếp đưa

tới trước mặt Tống Tiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.