HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 49

Ngu Đường không để ý đến những người xung quanh, giơ tay chụp lấy

cổ tay Tống Tiêu lôi ra khỏi vòng vây.

"Ố la la, sắp sửa có trò hay rồi nè!" Một đám nam sinh trong lớp chen

chúc qua cửa sổ nhìn ra ngoài, chuẩn bị hóng xem Ngu Đường dạy dỗ "ma
mới".

"Hoàng... Ngu Đường, cậu kéo tớ đi làm gì?" Tống Tiêu bị kéo cả người

lảo đảo, nghiêng trái ngã phải theo đối phương ra khỏi phòng học.

"Lấy bảng tên." Ngu Đường quay đầu tỉnh bơ nhìn Tống Tiêu.

Tống Tiêu chớp mắt mấy cái, đột nhiên loa phát thanh vang lên, giọng

nói khủng bố của giáo viên chủ nhiệm truyền tới: "Các lớp trưởng năm nhất
lập tức đến phòng giáo vụ nhận bảng tên mang về lớp!"

"Hừm..." Tống Tiêu há miệng thở dốc, cái chuyện này lôi đại một bạn

ngồi gần cửa lớp đi là được rồi, hai người họ ngồi vị trí giữa lớp, mắc gì
phải quẹo một vòng lớn trở về kéo mình đi làm chi?

"Ngồi cùng bàn là phải biết giúp đỡ lẫn nhau." Tâm trạng Ngu Đường

dường như rất tốt, khóe môi hơi hơi giương lên, lại nắm cổ tay Tống Tiêu
tiếp tục tha đi.

Tống Tiêu cố gắng theo kịp bước chân của hắn, sau đó quay đầu lại nhìn

thoáng qua nam sinh vẫn đi theo sau bọn họ không xa. Nam sinh đó hơi
thấp hơn Ngu Đường một chút, đi đường mà vẫn cúi đầu, hô hấp rất nhẹ,
nếu không phải ngay từ đầu đã nhìn thấy hắn, chỉ sợ là Tống Tiêu cũng
không phát hiện có người theo dõi mình. Nam sinh ngẩng đầu lên nhìn
Tống Tiêu nhưng không có ý chào hỏi, lại tiếp tục cuối đầu xuống duy trì
khoảng cách ba bước với Ngu Đường.

"Cậu ta là Độc Cô Ám" Ngu Đường nói ra một cái tên kỳ quái rồi thì

không cho Tống Tiêu quay đầu lại nữa, bắt y nhìn thẳng phía trước cẩn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.