HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 527

Tàu lượn chạy năm phút đồng hồ mới kết thúc, Tống Tiêu đáp xuống

mặt đất chân hơi run run. Ngu Đường nhanh tay lẹ mắt ôm lấy y, hôn lên
khuôn mặt trắng bệt ấy một cái: "Khó chịu sao?"

Tống Tiêu lắc lắc đầu, đem mặt chôn trong ngực Ngu Đườn một hồi,

ngẩng đầu lên, hai mắt sáng rực như sao: "Trò này chơi thật vui, chúng ta đi
chơi trò khác đi."

Ngu Đường nhìn y, không kiềm được cười rộ lên: "Được."

Ban đầu còn sợ Tống Tiêu không chịu nổi, trước đây ở trong nước còn

không dám dẫn y đi Công viên giải trí Đại Ngu ngồi tàu lượn siêu tốc, bây
giờ xem ra Tống Tiêu rất thích.

Vì vậy, hai người liền đi thêm mấy lượt.

Từ Jurassic, hố đen vũ trụ cho tới siêu nhân vũ trụ, khi ngồi đến lượt thứ

năm, Tống Tiêu cuối cùng cũng thấy choáng váng, từ trên ghế ngồi bước
xuống, trước mắt đột nhiên tối sầm ngã xuống.

"Quân Trúc!" Cùng lúc tiếp được Tống Tiêu, ôm vào trong ngực, thấy

hai mắt y nhắm nghiền, Ngu Đường nhanh chóng ôm ngang người lên.

"Ai nha, hoàng hậu!" Tào công công sợ phát khiếp, nhanh chóng tìm một

băng ghế dài cho Ngu Đường đặt Tống Tiêu lên.

Ngu Đường ngồi trên băng ghế dài, để Tống Tiêu nửa nằm tựa vào lòng

hắn. Tống Tiêu đã mở mắt ra, có điều đầu vẫn còn hơi choáng. Y không tập
võ, ngồi tàu lượn hai ba lần thì được, ngồi thêm mấy lần nữa đầu liền
choáng váng, buồn nôn.

"Khó chịu sao?" Ngu Đường đau lòng muốn chết, không nghĩ đến

chuyện Tống Tiêu ngồi tàu lượn cũng xảy ra chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.